Nằm trên mặt đất, Tiêu Diệu Âm che lại lồng ngực vô cùng đau đớn, ngẩng đầu nhìn Tiết Cẩm Y, hỏi: “Ngươi… có ý gì? Sao lại nói… thân phận của ta đặc biệt?”
Tiết Cẩm Y lại không trả lời, y chỉ nhìn chằm chằm khuôn mặt trắng nõn như ngọc của Tiêu Diệu Âm, màu đỏ tươi trong mắt như ẩn như hiện, trông vừa tham lam lại vừa đáng sợ, như là một loài chim tà ác nào đó.
Y nhìn Tiêu Diệu Âm.
Không thể nghi ngờ, thiếu nữ trước mặt thật sự rất đẹp, đẹp hơn hẳn những thiếu nữ cừu non loài người mà y từng gặp trước đây, cứ việc nàng nhìn thập phần yếu ớt, giống như một chiếc bình sứ chỉ cần chạm nhẹ là vỡ.
Nhưng đôi mắt ấy, đặc biệt xinh đẹp, khiến người ta sinh ra khát vọng muốn nâng niu.
Là vị Thiên Nữ đại nhân cao cao tại thượng sao?
Đột nhiên y ngồi xổm xuống, Tiêu Diệu Âm quay mặt đi, lại bị y nắm cằm, mặt Tiêu Diệu Âm bị đau, không nhịn được mà giãy dụa.
Y vẫn tiếp tục cười rất ngây thơ vô tội với nàng: “Tỷ tỷ, có câu nói thiên cơ bất khả lộ, cho nên thân phận của tỷ chỉ sợ ta không thể trả lời được.”
Thái độ mập mờ, cố tình che giấu.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT