Khó hiểu thật, Tiểu Độc Vật lại đột nhiên không thèm để ý đến người khác nữa rồi.
Tiêu Diệu Âm nhìn “thiếu nữ” tóc trắng đang lẻ loi đi phía trước, lại trở nên lạnh lùng không muốn nói chuyện với nàng, nàng không kìm được thở dài.
Còn nữa, ai mà biết được xuyên đến thế giới này, trở thành một bắt yêu sư rồi, khi đến kỳ kinh nguyệt vẫn còn bị đau đâu.
Nàng cúi đầu xuống, bàn tay tập trung linh khí, đặt lên bụng dưới của mình để giảm đau.
May mà trên người nàng có linh khí, giống như mang theo túi sưởi vậy, nàng cười khổ nghĩ, ít nhất thì khi đến kỳ, nàng sẽ dễ dàng giảm đau hơn.
Lục Quan Linh vẫn đi phía trước, nhưng tai lại vô thức chú ý đến động tĩnh phía sau, lông mi khẽ rung động, dòng trăng dường như chảy dọc theo đuôi mắt của hắn, làm cho ánh nhìn trở nên mơ màng, thoáng chút quyến rũ.
Xung quanh thật yên tĩnh, chỉ có tiếng cánh chim bay lượn khiến người ta khó chịu.
Lại bỗng nhận thấy bụng dưới mình truyền đến một luồng ấm áp không ngừng, có lẽ vì cơn đau âm ỉ ở bụng quá dữ dội, nên luồng ấm áp đó thành ra không thể xem nhẹ.
Bụng dưới như thể có vô số mầm cỏ non vừa nhú ra đang lay nhẹ, mang theo một loại lực kỳ lạ, ngoan cố xuyên qua xương cốt của hắn.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play