Mưa nhanh chóng tạnh, mái tóc trắng của "thiếu nữ" trong màn sương mù càng trở nên đặc biệt lạnh lẽo, dây cột tóc màu xanh lam bị gió thổi bay phấp phới như cánh chim sẻ.
Tiêu Diệu Âm đứng trong hành lang, lặng lẽ siết chặt tay, giọng nàng run run như không phải của chính mình: “Lục sư muội, tại sao muội lại làm vậy?”
Trông nàng như thực sự vô cùng đau khổ.
Ngay cả nhịp tim của nàng cũng trở nên nặng nề.
Hóa ra dáng vẻ đau khổ của nàng là như này ư?
Lục Quan Linh nhìn vào hàng mi ướt đẫm của nàng, không nhịn được bật cười: “Vì thú vị chứ sao.”
Hắn như một con rối nhanh chóng thay đổi cảm xúc, cụp mi im lặng một lúc, rồi lại đột nhiên nở nụ cười ngây thơ dịu dàng với nàng.
“Tiêu sư tỷ, tỷ có biết không? Đỗ Tư Quân mang trên mình nỗi sợ hãi về cái chết vô cùng nồng nặc, mà lũ Ngạ quỷ trong người ta lại đang đói lả, lúc nào cũng hy vọng được bò ra khỏi Ngạ quỷ đạo để cắn nuốt nỗi tuyệt vọng trên người hắn, tỷ nói xem, tại sao ta lại có thể không thỏa mãn chúng được chứ?”
Lũ Ngạ quỷ đang bám lấy váy Tiêu Diệu Âm cũng cười khanh khách, hùa theo lời chủ nhân của mình: “Đói quá...”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play