“Thiếu nữ” cứng đờ ngồi trên mép giường, những giọt nước mắt lăn dài trên má, hắn khóc trong im lặng, tựa như những giọt sương long lanh trên cánh hoa.
Thắt lưng đã bị nàng rút ra một nửa, y phục lỏng lẻo, làm lộ ra trung y trắng muốt.
Tầm mắt Tiêu Diệu Âm không thể tránh được mà rơi xuống ngực hắn.
Quả nhiên, đồng bằng.
Nhưng sao cái mặt của hắn… trông cứ như “trinh tiết liệt nữ”, còn nàng thì như kẻ ác chiếm đoạt dân nữ, rõ ràng đều là con gái, thay y phục thôi mà cũng nhục nhã được đến vậy sao?
Dù nghi ngờ hắn giả vờ đáng thương, nhưng Tiêu Diệu Âm vẫn không kiềm được sự bực bội, vừa rút khăn tay lau nước mắt cho hắn, vừa hung hăng nói: "Muội khóc cái gì? Ta bị muội làm đau như vậy, ta còn chưa khóc đây này.”
Lục Quan Linh không nói lời nào, những giọt nước mắt lạnh giá liên tục rơi xuống đầu ngón tay.
Lòng hắn thầm vui vẻ nghĩ rằng, Tiêu sư tỷ quả thật là một người dễ mềm lòng.
Nàng thật dễ hiểu, mọi hỷ, nộ, ái, ố đều hiện rõ trên khuôn mặt. Ngay cả khi không nghe tiếng tim đập gần kề, chỉ cần nhìn vào đôi mắt sinh động và xinh đẹp của nàng, hắn cũng có thể biết được.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT