“Kẽo kẹt” một tiếng, cửa viện bị mở ra, không khí ẩm ướt của mùa hè cũng theo đó mà ùa vào.
Đỗ Thanh Địch dẫn mọi người đến đại sảnh, nhưng chỉ mỉm cười với Lục Quan Linh: “Lục cô nương, mọi người ngồi đợi ở đây một lát, ta đi sắc thuốc cho ca ca trước, lát nữa sẽ quay lại nói chuyện với mọi người sau.”
Lục Quan Linh nhẹ nhàng gật đầu: “Được.”
Ở phía sau, giày và tất của Tiêu Diệu Âm đều bị ướt sũng, khiến nàng di chuyển khó khăn, bị tụt lại phía sau so với Lục Quan Linh và Lục Quan Hàn. Khi hai người họ bước vào sân, nàng vẫn đang đứng bên cổng thu ô.
Nàng lén lút liếc nhìn họ, vừa vặn bắt gặp nụ cười nhàn nhạt trên môi Đỗ Thanh Địch.
Lòng Tiêu Diệu Âm dấy lên một cảm giác bất đắc dĩ.
Thật là, rõ ràng Lục sư huynh là người cho nàng ta thuốc và bùa chú để cầm máu, nhưng Tiểu Độc Vật chỉ mới nói vài câu, Đỗ Thanh Địch lại gán hết công lao cho Tiểu Độc Vật, cũng chỉ tươi cười với một mình hắn.
Lợi dụng hiệu ứng ấn tượng đầu tiên này không thể coi là chiêu thức cao siêu gì, nhưng lại thực sự hiệu quả, đặc biệt là trong trường hợp có Lục sư huynh ngốc nghếch làm nền.
Lục sư huynh chỉ quan tâm đến tung tích của Tuyết La Sát, nên giọng điệu có chút sốt ruột, Đỗ Thanh Địch lúc đó đang mất kiên nhẫn, ấn tượng về hắn cũng không tốt.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play