Lãng thiếu, có tiện nói chuyện chút không?

- Ồ, có chuyện gì nói đi

Bạch Thương Lãng có chút không để ý đến người phụ nữ trước mặt, một bộ lạnh lùng làm sao giống với Lãng thiếu xa hoa phóng túng trong lời đồn, càng không phải là tên vô lại giống như người hôm đó cùng Vương Tiểu nhiễm ký hợp đồng.

- Không cần phải lạnh lùng vậy đâu, tìm một chỗ nói chuyện đi

- Lăng tiểu thư coi bộ rảnh rỗi quá nhỉ, không lo vì Lăng gia tiến triển mà lại đến tìm tôi sao?

- Lăng gia đàn ông vẫn còn đó, cần gì một phụ nữ như tôi, hôm nay đến đây tìm anh là có chuyện muốn hợp tác

Lăng Tường Tuyết này xem ra sau khi bị tống cổ ra khỏi công ty của anh liền bớt ngu ngốc đi một chút, nhưng là không biết cô ta lại âm mưu toan tính cái gì.

- Hợp tác? Tại sao cô nghĩ tôi muốn cùng cô hợp tác?

- Bởi vì hiện tại Tiêu gia tuy mất đi người có năng lực, quyết đoán như Tiêu Tư nhưng căn cơ rất vững, mà Vương gia thì lại không như vẻ bề ngoài...

... nếu muốn lật đổ đương nhiên phải lật đổ Vương gia trước, mà muốn lật đổ Vương gia thì một mình Bạch gia là không thể

- Tôi không có hứng thú với Vương gia

- Anh không có hứng thú không có nghĩa là người khác trong Bạch gia không có hứng thú...

...chi bằng nắm lấy quyền chủ động, tới lúc đó Vương gia rơi vào tay anh, Vương Tiểu Nhiễm chẳng phải là rất dễ nắm bắt hay sao?

- Sao cô biết tôi có ý với cô ấy, cô điều tra tôi?

- Không sai! Chỉ là đó không phải vấn đề trọng tâm, hiện tại Tiêu Tư ngốc nghếch, anh không nắm bắt thì sẽ vụt mất cơ hội đó

Bạch Thương Lãng còn thắc mắc hôm nay tại sao người phụ nữ này chạy tới đây chặn đường muốn nói chuyện với anh, cô ta tưởng anh không biết là cô ta đang muốn hạ bệ Vương gia rồi sau đó là quay sang chèn ép Tiểu Nhiễm hay sao?

Chỉ là cô ta nói cũng không sai, tình thế hiện tại Tiêu Tư đang mất đi thần trí, Vương gia và Tiêu gia bấy lâu nay hợp tác, Tiêu gia có biến động cũng ảnh hưởng không nhỏ đến Vương gia.

Chỉ cần hợp lực với Lăng gia đánh bại Vương gia, Tiêu gia cũng sẽ rung chuyển, đến lúc đó khả năng xoay chuyển cục diện, thời thế liền có thể thay đổi.

Nhưng là, anh âm mưu đánh chủ ý lên Vương thị, Vương Tiểu Nhiễm sẽ chỉ càng ghét anh hơn thôi. Càng huống hồ anh biết cô không nhớ chuyện lúc trước, ấn tượng của cô hiện tại đối với anh tệ hại đến sâu sắc.

- Được, tôi nhất định phải cướp Tiểu Nhiễm đi, hợp tác thì hợp tác

- Vậy thì hợp tác vui vẻ

Đạt được ý đồ, Lăng Tường Tuyết nhanh chóng rời khỏi, đương nhiên cô ta còn phải đi chuẩn bị cho kế hoạch của mình rồi.

" Với tình hình hiện nay, nếu không hợp tác với cô ta, e là cô ta sẽ tìm đến kẻ khác, chi bằng nhân cơ hội này...

...Bạch gia cuối cùng vẫn là nên đến lúc đổi chủ rồi... lão cha đáng kính! "

Bạch Thương Lãng nhếch mép, nếu như cô đã hiểu lầm anh như vậy thì anh chỉ đành thuận theo, còn có cả Bạch gia, anh phải từng bước đoạt được vị trí đứng đầu.

...----------------...

Mặt trời đứng bóng, tiết trời này nằm dưới tán cây là thoải mái nhất. Nắng chiếu xuyên qua những lá cây hoa giấy làm cho bên dưới phủ lên một lớp loang lổ.

Bên dưới giàn hoa giấy là hai người đang nằm ngủ trưa, gió phất qua từng sợi tóc mai mang theo cái nóng của ngày trời nắng.

Tiêu Tư ôm lấy cô đang an tĩnh mà ngủ, một tay che đi vệt nắng chiếu vào mặt cô, ánh mắt chăm chú ngắm nhìn gương mặt ngủ say của Tiểu Nhiễm.

- Anh làm gì mà nhìn em dữ vậy, mặt em dính gì à?

Cô giật mình tỉnh dậy, nhìn sang bên cạnh liền thấy anh đang si ngốc nhìn mình.

- Vợ à, em thật đẹp nha

Anh không biết là ngơ ngác bao lâu đến cuối lại đưa ra một lời đánh giá không biết là thật lòng hay là đang dỗ ngọt, mà cô nghĩ anh đơn thuần như vậy chắc là lời nói thật a!

- Chuyện đó em biết mà, vợ của Tư tổng sao có thể tầm thường đúng không

- Đúng, vợ nói đều đúng

- Xem như anh còn biết lấy lòng người khác đấy!

- Vợ là đang khen Tư Tư đúng không?

- Đúng rồi đó

Cô đưa tay gõ lên tráng anh một cái, anh vờ ôm tráng nhăn mặt chọc cho cô phì cười.

- Được rồi, trời nắng quá, vào nhà thôi, nếu không da lại đen mất, xấu lắm!

- Không xấu, không xấu, cho dù vợ có ra sao, Tư Tư vẫn ở bên cạnh

- Được, vậy chúng ta sau này không được tách ra

Tiêu Tư đưa tay nắm lấy tay Tiểu Nhiễm, cô cũng mặc cho anh nắm, dù sao cảm giác được anh nắm tay cũng không tệ.

- Đúng rồi, anh một lát ở nhà ngoan nha, em có chuyện ra ngoài một chút

- Vợ muốn đi đâu vậy, cho Tư Tư đi cùng với

- Không được, ngoan đi mà, một lúc em sẽ về thôi

- Vậy được, Tư Tư đợi vợ về

Tiêu Tư liền trưng ra vẻ mặt ỉu xìu, Tiểu Nhiễm nhìn mà không nỡ nhưng lần này cô là về Vương gia có chuyện quan trọng, cũng không thể dẫn anh đi khắp nơi được.

Vương Tiểu Nhiễm đưa anh lên phòng liền gọi xe đưa mình đến Vương gia, lúc sáng ba cô bỗng nhiên gọi đến nói có chuyện muốn nói với cô.

- Ba, mẹ

- Nhiễm Nhiễm, con về rồi đó à, ba con đang trên phòng sách đợi con đó, hôm nay con không dẫn Tư Tư đi cùng sao?

- Dạ không, anh ấy tạm thời ở nhà sẽ ổn hơn, con lên phòng gặp ba nha mẹ

- Ừm, con đi đi

Tiểu Nhiễm lên phòng sách của Vương Thịnh, ông đã ngồi bên trong đợi cô, trên bàn là đặt một chồng tài liệu gì đó.

- Ba, con về rồi

- Nhiễm Nhiễm, con lại đây

- Có chuyện gì vậy ba?

Cô thắc mắc, khi không ba cô lại thần thần bí bí như vậy, không biết là có chuyện gì xảy ra nữa đây?

- Đây là mấy bản hợp đồng lớn của tập đoàn chúng ta, con sau này tiếp quản cả tập đoàn, hiện tại nên tập làm quen với mấy chuyện này đi

- Ba, sao lúc này ba lại giao nó cho con, có chuyện gì sao?

- Không có chuyện gì cả, chỉ là ba lớn tuổi rồi, không muốn quản nữa, con cũng không còn nhỏ, nên tập quen dần là vừa

- Dạ, vậy con sẽ cố gắng hết sức

- Ừm, hiện tại Tư Tư bị như vậy, con nên trở về sớm đi

- Vậy con đi nha ba

- Lái xe cẩn thận đấy

- Vâng, tạm biệt ba



Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play