Vậy là từ lúc Fred đến trang trại này cũng được 6 tháng rồi. Được Thợ Săn Cấp S Hugo chỉ dạy đã là một niềm vinh hạnh của cậu.Buổi sáng hôm nay Hugo không dạy cậu cái gì thêm mà gọi Fred vào nhà rồi nhẹ nhàng nói:" Fred, vậy là trong nửa năm qua cậu đã hoàn thành khóa huấn luyện của ta rồi.Bây giờ ta không còn gì để dạy cho cậu nữa,thứ bây giờ cậu cần là kinh nghiệm."
Hugo vuốt râu rồi nói tiếp:" Cuộc sống sẽ dạy cậu kinh nghiệm trong chiến đấu.Vì thế bây giờ cậu hãy lên đường và trở thành Thợ Săn Huyền Thoại mà cậu mong muốn đi và...."
Fred như đã hiểu và cúi đầu cảm ơn Hugo đã chỉ dạy mình trong suốt thời gian qua. Fred vào trong nhà dọn đồ vào một chiếc balo,khoác lên chiếc áo choàng đen và bước ra ngoài sân gặp Hugo lần cuối. Hugo vỗ tay nói:" Nhìn cậu đã mạnh mẽ hơn rất nhiều từ lần gặp đầu tiên đấy, hãy cầm lấy cái huy hiệu này nó sẽ giúp cậu rất nhiều." (Hugo lấy chiếc huy chương bằng vàng in quốc kì của quốc gia New White.)
Hugo nói tiếp:"Cách đây một ngày đường có một thị trấn tên là Alectico, hãy dùng huy hiệu này để đảm bảo cậu sẽ bắt đầu là một thợ săn cấp B nhé."
Fred đứng trước mặt Hugo quỳ xuống:" Cảm ơn thầy trong thời gian qua, nếu không có thầy chắc con sẽ không làm được gì.Ơn nghĩa của thầy con làm sao đề báo đáp đây?"
Hugo cười lớn đỡ cậu dậy nói:" Ta không cần cậu hậu tạ gì cả, chỉ cần sau này cậu trở thành thợ săn mạnh nhất đại lục thì hãy cho mọi người biết ta là sư phụ của Thợ Săn Huyền Thoại là được rồi.Hahaaa."
Hai thầy trò tạm biệt nhau rồi Fred lên đường,Hugo vẫn đứng đấy nhìn bóng lưng của Fred đã xa dần rồi cười nhẹ tay thì lau nước mắt. Hugo quay vào nhà mặc bộ áo giáp đã từng cùng ông chinh chiến năm xưa, ông tự tay phá hủy cả trang trại của mình rồi đi mất.
Fred đi được một quãng đường quay lại nhìn về phía sau một hồi lâu:" Thầy..." xong chàng tiếp tục bước tiếp trên đoạn đường của mình.
Sau một ngày đường vất vả Fred đã tới thị trấn Alectico, nhìn bề ngoài thị trấn có vẻ rất sung túc phồn vinh nhưng sâu trong các con hẻm là hang ổ của các bọn cướp. Fred không quan tâm về tình hình của thị trấn rồi một mình tiến đến chi nhánh của Hiệp Hội Thợ Săn.
Vào bên trong chi nhánh thì ra là một nơi của các thợ săn đến đây nhận nhiệm vụ,trao đổi thông tin. Fred lại gần bàn đăng kí:" Xin lỗi tôi muốn đăng kí làm thợ săn."
Cô tiếp viên của quán đưa anh một tờ đăng kí:"Mời anh điền thông tin vào đây rồi hẹn anh ngày mai quay lại kiểm tra trình độ ạ."
Fred lấy ra huy hiệu mà Hugo đưa cho anh đặt lên bàn:" Tôi muốn đảm bảo mình là thợ săn cấp B."
Cô tiếp viên bất ngờ và gọi quản lý của quán ra nói chuyện. Quản lý của chi nhánh này là một người đàn ông 45 tuổi tên là Bray có vẻ là một pháp sư kì cựu, đặc biệt ông ấy là một thợ săn cấp A. Người quản lý lại gần nhìn kĩ vào chiếc huy hiệu và khi xác nhận đây là hàng thật nói:" Chào mừng cậu đã đến với thị trấn Alectico, từ bây giờ cậu sẽ là thợ săn cấp B vui lòng cậu hãy điền thông tin cơ bản của cậu vào tờ giấy này rồi cậu có thể nhận nhiệm vụ."
Fred kí vào mấy giấy tờ rồi tiến tới bảng nhiệm vụ của quán giựt lấy một nhiệm vụ bất kì và đưa lại cho Bray:"Tôi muốn làm nhiệm vụ này."
Bray cầm lên và xem đó là nhiệm vụ có độ nguy hiểm cấp ba ( cấp 5 là cấp nguy hiểm nhất - tương đương với cấp độ hủy diệt) đó là tiêu diệt bọn GreenGoblin tại một công xưởng bỏ hoang với phần thưởng khá hậu hĩnh.Bray chấp thuận nhiệm vụ và giao cho Fred và hẹn trong ba ngày cậu phải hoàn thành nhiệm vụ nếu không cậu sẽ bị hạ bậc thợ săn. Fred giựt lấy tờ giấy nhiệm vụ rồi ra khỏi đó.
Tiếp đến cậu đi tìm nhà ở để nghỉ ngơi, khi đi qua một con hẻm và thấy một đám cướp đang cố gắng cướp tiền của cô gái trẻ trong con hẻm. Fred ra mặt rồi tỏa ra một áp lực khiến cho bọn cướp phải hoảng sợ chạy mất.Fred nhìn về phía cô gái thì thấy trên người có rất nhiều vết thương cô trông trẻ hơn anh nhiều. Fred lại gần đưa tay ra đỡ cô dậy hỏi:" Cô có sao không? Sao lại thân con gái đi một mình trong hẻm vậy?."
Cô gái giới thiệu cô tên là Mia sống ở gần đây.Cô ấy chỉ nói mội vậy rồi hẹn sẽ trả ơn anh sau cô ấy vội vàng cầm túi tiền chạy đi.Fred cũng không để tâm lắm rồi bước đi tìm xem có căn nhà trọ nào giá rẻ trong thị trấn phồn vinh này không.
Trong khi đó Mia vừa về tới nhà đã bị mẹ cô mắng té tát và ăn một cái tát. Mẹ Mia hỏi:" Sao hôm nay mày lại về muộn vậy? Đã mua thuốc cho tao chưa?"
Mia ngập ngừng nói:"Hôm..hôm nay hết thuốc rồi họ hẹn sang ngày may ạ."
Mẹ Mia gào lên:" Tao không cần biết mày phải tìm được thuốc cho tao,không có nó tao không sống được Aaaaaa, chết đi."
Mẹ của Mia cầm cây gậy đánh vào lưng cô mặc cho sự kêu vang thảm thiết của cô
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT