Nàng ta vừa nói vừa ở trong lòng khinh bỉ mắng chửi, thời điểm trong túi nước của mình còn nước lại uống hào phóng như trâu, không biết tiết kiệm, hiện giờ muốn giành nước của nàng ta uống, cửa cũng không có.
Chu Quỳnh Nương cũng khẩn trương che chở túi nước.
Tuy rằng nàng ta muốn lấy lòng Giang Đường Đường, xem có thể được thơm lây theo hay không, được thần tiên gì đó coi trọng, cũng điểm hóa gì đó, nhưng bảo nàng ta đưa nước ra để lấy lòng, nàng ta tuyệt đối không chịu.
Đây là nàng ta tiết kiệm từng giọt từng giọt, thời điểm mấu chốt có thể cứu mạng.
Giang Đường Đường nhìn phản ứng của hai người, lộ ra một biểu tình ghét bỏ.
Ai muốn uống nước mà bọn họ đã uống chứ! Còn coi như bảo bối, ghê tởm.
“Ta chỉ muốn nói, nếu đại tẩu không có nước thì bớt nói vài câu, tiết kiệm nước miếng một chút.”
Nói xong cũng không để ý tới hai người, Giang Đường Đường tiếp tục đi về phía trước.
Nàng bề ngoài thoạt nhìn bình tĩnh, trên thực tế đang ở trong đầu cùng hệ thống rống to, yêu cầu lập tức lấy ra phần thưởng thuộc về mình.
Nàng cảm giác ruột gan đều đói đứt đoạn.
Hệ thống không lấy làm lạ, vô cùng bình tĩnh nói: [Ở dưới gốc đại thụ bên trái ngươi có tiên hạc thảo cầm máu.]
Giang Đường Đường lười nhúc nhích, trực tiếp nói với La Đào Hoa và Chu Quỳnh Nương: "Các ngươi đi lại dưới gốc cây có rất nhiều dây leo kia đào tiên hạc thảo lên." Sau đó nàng nói một hồi đặc điểm của tiên hạc thảo.
“Ngươi còn chưa tới xem, làm sao biết có thuốc?" La Đào Hoa hoài nghi nói.
Giang Đường Đường lần này ngay cả dáng vẻ cũng không giả bộ, qua loa nói, "Ta cần nhìn sao? Ta có thiên nhãn, chỉ cần tính toán là biết.”
Hai người bán tín bán nghi, đi về phía đại thụ có đầy dây leo.
[Được rồi, thuốc đã hái xong, phần thưởng của ta đâu!] Giang Đường Đường ôm bụng ngồi xuống đất.
[Tích Cốc Hoàn và Hóa Thủy Hoàn đã phát.
Có cần nhận không?] Trong đầu Giang Đường Đường có thêm hai viên thuốc đen như mực.
[Đây là cái quỷ gì?] Giang Đường Đường thiếu chút nữa hét lên thành tiếng.
[Đây là Đông Hoa thượng tiên tự tay luyện chế, ăn một viên Tích Cốc Hoàn có thể mười hai canh giờ không đói bụng, một viên Hóa Thủy Hoàn có thể làm hai túi nước, đề nghị ngươi chia làm hai lần ăn.]
Trên đầu Giang Đường Đường có một loạt dấu chấm hỏi: [Cái gì thượng tiên? Ngươi còn là sản phẩm của tiên gia?]
[Ký chủ xin đừng hỏi thăm thân phận của bản hệ thống, nếu vi phạm quy tắc sẽ bị điện giật.
Hiện tại, ký chủ có muốn lĩnh thưởng không? Nếu không lĩnh, 30 giây sau hệ thống sẽ thu hồi.
Hiện tại bắt đầu đếm ngược]
Giang Đường Đường nhìn đồng hồ bấm giờ trước mặt không ngừng lóe lên, cuối cùng vẫn tức giận cắn răng thỏa hiệp nói: [Muốn!]
Mặc kệ nó là cái gì, lĩnh trước rồi nói sau.
[Kí chủ là muốn hiện tại ăn, hay là giữ trong không gian bản hệ thống?]
[Theo như ngươi nói, Tích Cốc Hoàn và Hóa Thủy Hoàn mỗi cái nửa viên đi!] Giang Đường Đường nói xong, cảm giác trên tay có thêm hai viên thuốc đen sì được chia làm đôi.
Thứ này là thần tiên luyện chế?
Giang Đường Đường hoài nghi cẩu hệ thống đang cố ý lừa nàng.
Nàng thật sự hoài niệm đại biệt thự rộng 3000 mét vuông của mình, nàng muốn xuyên trở về.
Giang Đường Đường khóc lóc đem hai viên thuốc đen sì nuốt vào bụng, sau đó nàng ngạc nhiên phát hiện, viên thuốc này nhìn vô cùng xấu xí, thế nhưng lại thật sự hữu dụng.
Giang Đường Đường cảm thấy các cơ quan trong cơ thể đều được một loại ấm áp kỳ quái vây quanh, dạ dày vừa rồi còn đói đến ruột gan đứt từng khúc, bỗng nhiên hồi phục như kỳ tích, cổ họng cũng tràn ngập cảm giác của nước mát, không còn cảm giác khô đến nổi bốc cháy nữa.
Giang Đường Đường đang híp mắt hưởng thụ cảm giác thoải mái kỳ quái này, đột nhiên bị một thanh âm sắc bén tức giận cắt đứt, “Ngươi đang ăn vụng cái gì đó?"
La Đào Hoa hùng hổ nhìn Giang Đường Đường, giống như nàng phạm vào tội ác tày trời gì vậy.