1/
"Bữa tiệc rượu lần này rất quan trọng, nghe nó CEO của Điện ảnh và Truyền hình Tinh Diên cũng sẽ có mặt, và trong tay anh ta có một bộ phim cấp S, nắm bắt lấy cơ hội đó."
Lời của người quản lý Ngải Lâm còn vang vọng trong đầu tôi.
Trước khi đến đây, cô ấy đặc biệt nhấn mạnh bữa tiệc rượu này liên quan đến tương lai trong giới giải trí, vì thế tôi cũng cố ý mặc chiếc váy đắt tiền nhất của mình.
Nhưng tôi không ngờ sẽ gặp lại Lê Hoài ở đây.
Anh ấy không phải...
Đã định cư ở nước ngoài rồi sao.
Trên bữa tiệc, đám đông nam nữ quây quần bên nhau cười đùa nô đùa, Lê Hoài đứng giữa đám người uống rượu.
Kiểu tóc không một hạt bụi, chất liệu và kiểu dáng của bộ vest, dáng đứng khi nâng ly rượu, chiếc đồng hồ đắt tiền lấp ló dưới cổ tay.
Mọi cử chỉ hành động của anh, đều toát lên khí chất quý phái.
Tôi đứng cách họ năm bước chân.
"Lê tổng, nghe nói lần này anh đã đầu tư vào một bộ phim về tình đầu, không lẽ là vẫn không quên được người hồi đó?"
Nghe xong, Lê Hoài lười biếng nâng mắt, cười khẩy một tiếng, "Anh đang nói về ai?"
Những người xung quanh cười ha hả, cuộc thảo luận phía sau vẫn tiếp tục.
Tôi ngẩng đầu, nhìn vào đôi mắt quen thuộc đó.
Chỉ là sự âu yếm ngày nào không còn, chỉ để lại sự lạnh lùng.
Nhớ lại ngày xưa, anh đã từng nhìn tôi với ánh mắt đắm đuối như vậy, khi đó tôi nghĩ anh yêu tôi, sau này mới biết tất cả chỉ để trả thù.
Năm năm không gặp, như đã cách một đời.
Đang nghĩ như vậy, Ngải Lâm đột nhiên gọi tôi rất to: "Đường Đường, ở đây này."
2/
Quanh tôi chỉ có sự yên tĩnh, chính xác hơn là Lê Hoài đã im lặng.
Tôi cúi đầu, sợ anh ấy thấy mặt tôi, cố tình tránh hướng của Lê Hoài, đi đến bên cạnh Ngải Lâm.
Suốt quá trình đó, tôi liên tục an ủi bản thân trong lòng.
Chắc chắn anh ấy không thể nhận ra tôi...
"Đợi chút nữa nhà sản xuất sẽ đến, sao em chậm thế, bỏ điện thoại xuống cho tôi."
Ngải Lâm giật lấy điện thoại của tôi, kéo tôi đến bên cạnh sofa, bắt đầu nói về những điều cần chú ý.
Bữa tiệc này là Ngải Lâm cố gắng thiết kế giúp tôi giành được vai nữ phụ, cô ấy đã chuẩn bị từ lâu.
Trước khi đến đây, tôi không biết có Lê Hoài.
Anh ta hiện tại quyền lực ngút trời, cả làng giải trí ai cũng nịnh bợ, nhưng một năm trước mọi người đều nói anh sắp sửa có hỷ sự, chuẩn bị cùng vị hôn thê định cư ở Hà Lan.
"Lê Hoài trông thật là đẹp trai, nếu anh ấy không phải là CEO của Tinh Diên, tôi còn muốn ký hợp đồng với anh ấy cơ."
"Thôi đi, chị làm tôi nổi tiếng đã rồi hãy nói, hơn nữa anh ấy sắp cưới vợ rồi, lẽ nào chị định để anh ấy đi theo con đường người chồng trong truyền thuyết sao?"
"Đường Đường, em yên tâm, chỉ cần vai diễn này giành được, thì ngôi sao sáng của năm 23 này chính là em", Ngải Lâm giữ lấy mặt, thở dài: "Nghe nói, anh ta còn bị người yêu đầu tiên bỏ rơi, buồn bã lẻ loi rất lâu, gặp được người hiện tại cuộc sống mới tốt lên."
Trái tim tôi thắt lại một chút.
Nhớ lại ngày xưa, tin nhắn cuối cùng mà anh ta gửi cho tôi, tôi như lạc vào hầm băng.
Anh ta nói, nhất định phải làm cho tôi đau khổ giống như anh ta.
Nếu không, sẽ không bao giờ tha thứ cho tôi.
Tôi lắc đầu, còn một giờ nữa mới gặp nhà sản xuất.
Điều hòa trong buổi tiệc thổi khiến tôi hơi đau đầu, chuẩn bị đi ra ngoài hít thở chút không khí.
Góc tối ban đầu, bỗng nhiên sáng lên một ánh lửa đỏ rực.
Một đôi chân dài xuất hiện trong tầm nhìn
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT