Còn sáu giờ trôi qua nữa, tôi sẽ đạt ngưỡng không gội đầu ba ngày.
Ban đầu tôi định đến cửa hàng tiện lợi để mua dầu gội.
Kết quả là bất cẩn mắc mưu, bị hai kẻ buôn người đánh đến bất tỉnh.
Khi tôi mở mắt, tay chân đều đã bị trói chặt, nằm co ro ở ghế sau xe.
Ngoài cửa sổ là từng dãy, từng dãy núi lớn trùng điệp.
“Này, anh Hổ, cô ta tỉnh dậy rồi, qua xem đi.” Người đàn ông mỏ chuột tai khỉ ngồi ở ghế lái phụ đang cẩn thận đánh giá tôi.
Người được gọi là “anh Hổ” kia chắc nịch cười nói: “Mày sợ cái gì, chúng ta vào đến núi rồi, trong phạm vi mười dặm không có bóng người lui tới, cô ta dù có mọc cánh chạy cũng không thoát.”
Hai tên buôn người, một tên gầy guộc như khỉ, một tên lại béo mập như hổ, nhưng quả thực là rất hợp nhau.
Có lẽ là do tác dụng của thuốc mê, tôi bắt đầu cảm thấy choáng váng đầu óc.
Tôi mơ hồ nhớ được, trước thời điểm mình bị bắt cóc thì có nhận được một tin nhắn.
Nội dung tin nhắn rất đơn giản, chỉ vẻn vẹn có hai câu:
“Ba ngày không gội đầu, ra cửa sẽ gặp bạn trai cũ.”
“Xin hãy tin vào quy tắc này, nó sẽ cứu mạng bạn vào thời khắc mấu chốt.”
Lúc đầu tôi không để tâm đến chúng cho lắm.
Nhưng hiện tại, bản thân bị bắt cóc lên núi, trước không có làng sau không có tiệm, chỉ có thể gửi gắm hy vọng vào huyền học.
Dù sao thì, tôi có tổng cộng 19 bạn trai cũ.
Ngoại trừ mối tình đầu đã mất, 18 người còn lại đều đang sống.
Vậy nên nếu tin nhắn kia là thật, 18 người đồng tâm hiệp lực, hẳn có thể cứu tôi thoát khỏi tay của hai tên buôn người này chăng?
“Tôi…… bất tỉnh được bao lâu rồi?” Đối mặt với ánh nhìn dò xét của Khỉ Gầy, tôi cẩn thận hỏi. Truyện được Team The Calantha edit và được đăng tải miễn phí duy nhất trên ứng dụng T Y T và web tytnovel, chúc các bạn có một mùa tết vui vẻ
Khỉ Gầy “xì” một tiếng, cười nói: “Anh Hổ, cô gái này có hơi không giống với người thường, mấy người kia đều nháo nhào đòi về, riêng cô ta thì không, hơn nữa còn hỏi coi bản thân hôn mê được bao lâu kia kìa.”
Hổ Mập đang lái xe thiếu kiên nhẫn “chậc” một tiếng: “Đều diễn trò cả, cô ta hẳn là đang ước tính xem mình đi được bao xa. Hôn mê ròng rã một đêm rồi, từ bỏ đi, cô chạy không thoát đâu.”
Đã qua một đêm rồi?
Vậy hẳn là tôi chưa gội đầu suốt ba ngày liền.
“Tôi đi vệ sinh được không? Không nhịn được.” Tôi khẩn cầu nói.
Khỉ Gầy nhe hàm răng to lớn: “Lại đi vệ sinh. Bắt cóc nhiều phụ nữ như vậy mà ai cũng lấy cái lý do cũ rích đó, chẳng có gì mới.”
Hổ Mập dừng xe nói: “Được, đi đi, để tôi nhìn xem núi sâu rừng già như vậy, cô chạy trốn bằng cách nào.”
Chạy ư? Tôi có muốn chạy đâu.
Tôi đè nén trái tim đang nhảy loạn của mình, chờ Khỉ Gầy cởi bỏ dây thừng trói trên chân rồi bước xuống khỏi xe.
Ngay khi vừa bước ra bên ngoài, một tia sáng chói lóa đột nhiên bùng phát, đốt cháy tầm nhìn của tôi.
Tôi không khỏi quay đầu đi nơi khác, lúc ánh sáng cường đại ấy dần dà tan biến, tôi bỗng nhìn thấy 18 bạn trai cũ của mình xuất hiện, hơn nữa còn xếp thành hàng ngay ngắn giữa nơi núi sâu rừng già này.