"Bây giờ xin mời người trao giải lần này của chúng ta, Thương Ngôn , Chủ tịch Time Film and Television, trao giải thưởng cho nữ diễn viên đoạt giải cô Từ Lệ."
Tại Lễ trao giải Sao vàng phim Trung Quốc lần thứ 28 tại Học viện Xiaoxiang , Từ Lệ mặc một chiếc váy haute couture màu đen, hướng về ống kính với nụ cười thanh thoát và dịu dàng, vẻ mặt rất phóng khoáng và tự nhiên, không hề lo lắng chút nào.
Sau khi người dẫn chương trình kết thúc, người đàn ông ngồi bên trái sân khấu mặc vest cao cấp, đi giày da đứng dậy bước lên sân khấu trong tiếng vỗ tay nồng nhiệt của khán giả.
Từ Lệ nở nụ cười, cô nhìn người đàn ông nổi bật nhất giữa đám người , anh cao gầy, dung mạo tuấn mỹ, giữa lông mày có một tia lạnh lùng, tuy rằng khuôn mặt xinh đẹp nhưng lại toát ra vẻ lanh lùng,khó gần.
Anh có khi chất cao quý và phi thường, khiến mọi người phải e dè.
Cô rất quen thuộc với người này.
Cô nhận ra rằng ấn tượng của cô về anh chỉ đọng lại trong những đêm ca hát nhảy múa đó.
"Từ Lệ, chúc mừng cô, cô xứng đáng với danh hiệu Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất."
Nhìn chiếc cúp được trao cho mình, Từ Lệ định thần lại, cầm lấy chiếc cúp và nhẹ nhàng ôm lấy anh, chạm vào vòng eo lộ ra của cô. Bàn tay có nhiệt độ quen thuộc cùng đầu ngón tay chai sạn nhẹ nhàng xoa bóp vòng eo mềm mại thanh tú của cô, giọng nói trầm thấp thì thầm của anh vang lên bên tai cô: “Tối nay anh về nhà".
Từ Lệ sửng sốt một chút, sau đó chậm rãi ngước mắt lên, nhìn vào đôi mắt đen ẩn giấu vẻ lạnh lùng trong mắt anh, cô vẫn giữ nụ cười trên môi, đáp lại “cảm ơn” một cách duyên dáng và khiêm tốn.
Nhưng trong lòng cô không hề bình tĩnh như bề ngoài, cô đã bắt đầu sôi sục và gầm thét.
Anh ta tối nay muốn về nhà, làm sao phá vỡ được?
Cô bực mình, vui mừng sau khi trúng giải nhưng tên chồng rẻ tiền này nhất quyết phá hỏng cuộc vui của cô.
Thật sự nhàm chán.
Sau khi cả hai bước ra khỏi sân khấu, Từ Lệ bước tới trước micro và phát biểu nhận giải, cô cảm ơn từng người một rồi cúi đầu thật sâu rồi bước ra khỏi sân khấu.
Các giải thưởng Nam diễn viên chính xuất sắc nhất, Nữ diễn viên phụ xuất sắc nhất và Nam phụ xuất sắc nhất lần lượt được trao, Sau lễ trao giải, Từ Lệ đã nhận lời phỏng vấn của giới truyền thông, đối mặt với nhiều câu hỏi khác nhau, cô trả lời đủ loại câu hỏi một cách dễ dàng và không bỏ sót một nhịp nào.
Sau đó còn có một bữa tiệc tối, với tư cách là một trong những nhân vật chính, Từ Lệ ,người mặc một chiếc váy đen đung đưa, quNgôn rũ và thanh lịch, ngay khi bước vào địa điểm đã thu hút sự chú ý của mọi người có mặt tại địa điểm.
Cầm ly sâm panh, Từ Li đầu tiên chào hỏi các tiền bối trong vòng, sau đó hòa mình vào các nghệ sĩ cùng thời, mong chờ vinh quang của cô và mỉm cười như một bông hoa.
Nhưng có quá nhiều người đến mời rượu khiến Từ Lệ có chút choáng ngợp nên nhờ người đại diện Kiều Sơn che chở cho mình rồi đi ra khu vườn vắng vẻ sau nhà trốn đi.
Ánh sáng bạc chói chang chiếu xuống hòa quyện với những ngọn đèn sàn trong sân tạo thành ánh sáng mờ ảo.
Từ Lệ thản nhiên đi giày cao gót, bỗng nhiên, bóng người được ánh trăng bao phủ trong đình thu hút sự chú ý của cô, bàn tay đang nắm lấy gấu váy của cô chợt thả lỏng.
Người đàn ông nghe thấy tiếng động, hơi quay người lại, nhìn lại, hơi nheo mắt lại, vứt tàn thuốc trên tay rồi đi về phía cô.
"Anh về lúc nào?"
Từ Lệ nhìn người đàn ông đứng trước mặt, đôi mắt tràn đầy sức xuân dưới tác dụng nồng nặc của rượu, chỉ cần cười nhẹ, khuôn mặt xinh đẹp sẽ lộ ra hai lúm đồng tiền nông.
Rất đẹp.
Giọng nói trầm tĩnh nhẹ nhàng giống như một ly rượu mạnh, cay nồng sảng khoái, dễ dàng khiến người ta say.
"Hôm qua." Đôi mắt của Thương Ngôn lóe lên và quả táo của anh ta hơi lăn,một luồng khí lạnh khó tả lan ra khắp cơ thể anh .
"Sao anh lại đến lễ trao giải " cô tiếp tục hỏi, vẻ mặt không hề thay đổi.
"Tôi không đủ tư cách?".
Từ Lệ liếc anh không nói gì .
Tất nhiên anh có tư cách, người sáng lập Time Film and Television, công ty điện ảnh và truyền hình hàng đầu trong làng giải trí hiện nay,anh cũng là người đứng đầu tập đoàn Thương thị,tham gia vào nhiều nghành nghề bao gồm bất động sản ,khách sạn ,trung tâm mua sắm ,du lịch, tài chính v.v
Anh ta có uy tín đến mức không ai biết đến anh ta, vậy làm sao anh ta có thể không đủ tư cách?
Về phần cô, bộ phim đầu tiên cô nhận được khi mới ra mắt chínah là kịch bản anh đưa cho cô, và cô đã trở thành Từ Lệ , nghệ sĩ hàng đầu như hiện tại.
Theo lời anh, anh tặng nó cho cô như một món quà cưới và cô sẽ không bao giờ nhận được sự đối xử đó nữa.
Anh là người đàn ông biết giữ lời, đã bí mật kết hôn được bốn năm, ngoại trừ bộ phim đầu tiên, Thương Ngôn chưa bao giờ mở cửa sau cho cô, mỗi bộ phim tiếp theo cô nhận được đều bằng sự nổi tiếng và kỹ năng diễn xuất của chính mình.
Bốn năm qua, hai người giống như những người xa lạ quen thuộc nhất, mỗi tháng anh đều về ở lại một hai ngày chỉ vì cuộc sống vợ chồng cố định.
Nói một cách đơn giản, bề ngoài họ là một cặp đôi.
"Hôm nay là ngày 16, còn chưa đến lúc.” Từ Lệ nhớ tới lời nói trên sân khấu, trực tiếp nói.
“Tháng trước bốn lần." Thương Ngôn lấy hộp thuốc lá trong túi ra, dùng bật lửa châm lửa, thổi ra từng tầng khói, giọng nói lạnh lùng nhưng lại rất bình tĩnh.
Khóe miệng Từ Li hơi nhếch lên, cô giơ tay vẫy làn khói trước mặt, "Tôi không nghĩ mình từng nói loại chuyện này lưu trữ được."
Giây tiếp theo, cô chửi anh ta này trong đầu là điên.
“Bây giờ cũng vậy.” Thương Ngôn liếc nhìn cô, lại dập tàn thuốc, nhắc nhở: “Chi nhánh hải ngoại đã ổn định.”
Nghe vậy, Từ Lệ cau mày càng sâu, đây tuyệt đối không phải là tin tức tốt đối với cô.
Hai năm trước, để ổn định chi nhánh ở nước ngoài, Thương Ngôn sống ở nước ngoài quanh năm, trung bình mỗi tháng chỉ về nước một lần, nên những quy định họ đặt ra khi kết hôn đương nhiên cũng thay đổi theo.
Nhưng bây giờ công ty nước ngoài đã ổn định đồng nghĩa với việc anh về nước định cư.
Quy định đó
Hắn lạnh lùng bổ sung: "Trở về nhà mỗi tuần một lần."
Quả nhiên, Từ Lệ có 100.000 con lạc đà chạy trong lòng, cố gắng kìm nén cơn tức giận, "Anh... tôi đồng ý loại chuyện này sao? Tôi không đồng ý!"
"Đây là thỏa thuận trước khi chúng ta kết hôn, không cần sự đồng ý của em."
Thương Ngôn đút một tay vào túi, nhìn những bóng người ồn ào đang định đi về phía này ở sân sau, bình tĩnh nói: “Nếu không uống được nữa thì về sớm, đừng khoe khoang."
Sau đó, anh đi ngang qua cô.
Lời nói độc đoán và mạnh mẽ anh khiến Từ Lệ càng tức giận hơn, tính tình phản nghịch lại trỗi dậy.
Cô nhất quyết đòi uống thêm hai ly nữa.
Lời của edit:
Truyện này mình tập tành dịch chơi,vì lần Vì lần đầu mình dịch nên một số chỗ ko đc sát nghĩa và lối văn chưa mượt nên mọi người thong cảm.
Nếu mọi người thấy sai chỗ nào hay như nào thì mọi người ib mình ,mình sẽ sửa ạ.
Mình đăng cả bên TYT và mangatoon, bên magatoon thì mình sẽ đăng sớm hơn 1 tí ạ