Anh Oliver thở dài:

_ Mấy đứa chưa nhận ra là anh Charlie tốt nghiệp ư?

_ Nhưng làm sao vậy?_ Angelina ù ù cạc cạc mãi chưa hiểu, hỏi ngay luôn. Còn mấy người khác vẫn đang trong giấc mơ giành cúp Quidditch chưa tỉnh táo lại.

Jade lườm mấy người bạn hồn đang trên mây, đáp:

_ Tớ đoán, ý anh Oliver là cho tới giờ ảnh vẫn chưa tìm được Tầm thủ thích hợp... Năm ngoái đội Gryffindor chúng ta có 6 thành viên năm 7, anh Charlie tốt nghiệp đồng nghĩa với việc hiện giờ chúng ta không có mấy thành viên nhiều kinh nghiệm. Tớ đón năm nay có thể anh Oliver trở thành đội trưởng mới.

_ Thật vậy hả? Anh Oliver, anh lên làm đội trưởng? _ Angelina kinh ngạc nhìn Oliver._ Chúc mừng anh nha.

Oliver mặt mày nhăn nhó nhìn Angelina, nghiêm túc nói:

_ Một đội trưởng Quidditch học năm 4. Angelina! Em có thấy đây là trách nhiệm nặng nề không? Hiện tại anh là cầu thủ lớn tuổi nhất của đội Gryffindor đấy, nhưng mà anh chỉ mới có một năm tham gia thi đâu.

Angelina ngơ ngác như cũ, Jordan hoang mang y chang, chỉ có anh em kia hơi phản ứng chút.

_ Ý của anh là năm nay đội nhà chúng ta..

_ Đều là người mới hả?_ George kìm ném sự vui sướng muốn vỡ òa.

Hai bên thái dương của Oliver đau kịch liệt nên anh đành gật đầu. Đổi lại là ba cầu thủ - chưa chính thức – năm hai reo hò ầm ĩ:

_ Yay!! Nói vậy là phỏng vấn năm nay sẽ không quá khó. Thế thì chúng ta đều có thể trở thành cầu thủ chính thức!!

Oliver thống khổ nhìn ba người trước mặt. Kỹ năng bay của bọn họ không chê vào đâu được, nhưng mà đều là cầu thủ lạc quan đến độ không rõ tình hình hiện tại liệu có thích hợp không? Nghĩ đến đây anh muốn ngất đi thôi, đặc biệt là nghĩ đến đại đa số cầu thủ đội nhà Slytherin đều là năm 5. Căn cứ tin tức tình báo là nhà Hufflepuff kiếm được cầu thủ thích hợp, còn có đội hình chiến lược của Ravenclaw nữa. Nhớ lại mấy năm trước đều là Gryffindor độc chiếm cúp Quidditch, năm nay chẳng lẽ “lên voi xuống chó” à?

Jade hết nhìn ba người kia tung hô, lại nhìn Jordan vui vẻ vì bọn họ, lại ngó qua anh Oliver biểu cảm trầm trọng. Jade nhẹ nhàng vỗ vỗ vai anh:

_ Thực ra tuổi nhỏ có lợi thế riêng mà. Chỉ cần huấn luyện thích hợp, cho họ tiếp thu nhiều kỹ thuật thì không cần lo lắng phát sinh vấn đề khi thi đấu đó. _ Nghĩ tới đây Jade mới hiểu tại sao ba mình thường thiên vị diễn viên mới bắt đầu diễn.

Hai mắt Oliver sáng ngời, vững lòng nhìn ba đứa trẻ năm 2 sắp được tuyển chọn. Đúng rồi, Jade nói không sai. Mình có thể dùng huấn luyện, đem những viên đá thô mài thành kim cương thật sự! Trong lòng anh có sự hy vọng, có điều..... Ngay giây sau nghĩ đến vấn đề tìm Tầm thủ, nét tươi cười trên mặt lập tức từ trời trong trở nên u ám nhiều mây. Cái này mới là vấn đề lớn nhất đó!

Sau khi anh Oliver uể oải rời đi, năm người chen chúc ngồi chung 1 băng ghế, nói nói cười cười. Chờ tới xe đẩy bán đồ ăn vặt đến toa họ, Jade cùng anh em kia mua không ít sôcôla cùng mấy món ăn vặt linh tinh. Mọi người bắt đầu chia sẻ nhau. Bởi vì biêt ba người họ kiếm được không ít từ đề cương ôn tập với mấy thứ linh tinh khác, Angelina và Jordan không từ chối. Nói đi lại thì hai sư tử nhỏ này trước giờ chưa bỏ tiền ra mua sản phẩm của bọn họ, luôn trực tiếp đem đi dùng.

_ Nói đến đề cương, Jade, bài tập môn Độc dược của cậu có thể cho tớ mượn xem không? Tớ có vài chỗ không biết đáp án._ Angelina đau khổ bĩu môi. _ Chính là bài tập của giáo sư Snape....

Jordan hoảng sợ y chang, nói chêm vào: “Chỉ cần viết nhiều hơn người khác một chút thì cũng cho qua.”

Cuối cùng trong suốt đoạn đường còn lại, năm người kể nhau nghe về những chuyện trải qua trong kỳ nghỉ hè, lên kế hoạch cho năm học mới. Ngoài ba người kia chuẩn bị xin vào đội Quidditch thì Jordan tính nhận chức vụ bình luận viên. Nhìn bốn người bạn đều ham mê Quidditch, ngay cả Jade không có hứng thú gì, cũng bắt đầu suy xét... có nên đem cuốn sách giới thiệu Quidditch mà anh Charlie đưa cho đọc kỹ không. Có điều cô nàng để cuốn sách ở đâu không nhớ a...

Ngày khai giảng trôi qua bận rộn. Trừ nghi thức phân loại, hàng ghế đầu của nhà Gryffindor nhiều thêm vài sư tử nhỏ, thì chính là mọi người đôn đáo làm bài tập, hoặc sửa lại bài luận. Đương nhiên thời điểm này đối với năm Nhất mới đến thì bài luận của Jade là lựa chọn không tồi. Vài ngày sau, Hogwarts đón chào học kỳ mới. Chương trình năm nhất với năm hai không khác biệt quá lớn, vẫn là những môn đó. Do không đổi giáo sư mà môn Lịch sử phép thuật ngàn năm không đổi cách học, nên các tân phù thủy năm Nhất vô cùng “vinh hạnh” được các vị đàn anh đàn chị giới thiệu trở thành khách hàng của nhóm ba người.

Kinh doanh càng thêm thuận lợi, ba người họ không quên nghiên cứu chế tạo trò đùa dai mới của mình,

Ngoại trừ khai phá ra “Bom bao” dùng để trốn tiết học Bay, họ còn đẩy mạnh vài thứ giúp chạy thoát tiết học như “ Kẹo Phát Sốt” và “Sôcôla Hôn Mê”. Đa dạng vị, phong phú kiểu dáng để lựa chọn. Hương vị không tệ nên không ít người mua kẹo, thưởng thức mỹ vị sau đó hốt hoảng ăn luôn giải dược.....

Đảo mắt cái đã nửa tháng trôi qua. Cuộc tuyển chọn cầu thủ do anh Oliver tổ chức đã bắt đầu rồi, thật sự anh ta sớm nhìn trúng đàn em học năm hai, cặp song sinh và Angelina. Nhưng anh vẫn hy vọng từ cuộc tuyển chọn tìm được được Tầm thủ thích hợp. Phải biết là một Tầm thủ tốt đối với đội Quidditch quan trọng cỡ nào!

Cuộc tuyển chọn tiến hành vào buổi chiều nắng vàng, vốn Jade không có bao nhiêu hứng thú, bị đôi song sinh và Angelina lôi kéo. Jade đành bước chân đến, tay ôm sổ tay Quidditch mà Charlie cho cô nàng, đi tới sân huấn luyện Quidditch, quan sát hoạt động diễn ra thường niên này.

Phải nói Gryffindor là những con sư tử nhiệt tình yêu thích vận động, vô cùng thích Quidditch. Thế nên, số lượng tham gia phỏng vấn không ít, từ năm 2 tới năm 7 đều có. Dù đông như thế đối với Oliver chỉ là người tham dự thôi. Năm đó anh từ cuộc thi tuyển chọn gắt gao mới vào được.. Nếu có tài, hoặc thành viên mới quá kém mới có thể tuyển thêm, còn trên cơ bản là không có cơ hội.

Ngồi ở bên ngoài ngó vào, Jade đọc sách một cách khó khăn, nỗ lực tìm hiểu kiến thức và Quidditch, từ đặc điểm khác nhau giữa các vị trí đến chiến thuật, kỹ thuật. Jade thấy nếu mình là những người bạn thân nhất của cô trở thành cầu thủ Quidditch, tối thiểu biết một ít kiến thức sẽ tốt hơn là không.

May là cô nàng không phải ngồi một mình. Jordan vui vẻ đi đến sân bóng, nhìn mọi người thi đấu vừa giải thích với Jade thi đấu những gì, tiêu chuẩn để chọn người còn có đặc điểm vượt trội của tuyển thủ trên sân, mấy phương thức tấn công phòng thủ các thứ. Hàng tá những cái này làm Jade cảm thấy, loại vận động này...thiệt là phiền quá đi!

Xem vòng loại sơ khảo mà cái hiểu cái không, Jade y như cũ chưa hiểu được vì sao anh Oliver bảo Fred và George là hai thiên tài Tấn thủ, còn Angelina là một Truy thủ tấn công chuyên nghiệp....

_ Jordan? Cậu có biết vì sao nhóm Fred lại đậu được không?

Jordan tròn mắt nhìn Jade:

_ Tớ vừa giới thiệu xong luôn đấy. Ờ rồi, tớ giải thích đơn giản lại cho cậu.

_ Lúc Fred và George đánh trái Bludger thường xuyên có hành động không ai đoán trước được, còn có đường bóng không tưởng nổi. Quan trọng nhất là độ phối hợp của hai người. Bọn họ là anh em cùng trứng, không có ai thích hợp hơn hai người này cho vị trí Tấn thủ.

_ Còn Angelina, cô nàng lắt léo thoắt ẩn thoắt hiện, làm cho đối thủ không thể nào tấn công đượượcHown nữa tốc độ còn cực nhanh. Vấn đề duy nhứt là thiếu sức mạnh để ném trái Quaffle vào gôn. Dù sao cậu ấy mới là cầu thủ năm 2, hơn nữa là nữ.

Nhìn Jordan vừa chỉ chỏ vừa phấn khích, Jade cá là cậu ta sẽ trở thành bình luận viên xuất xắc nhứt. Có điều cậu ta hình như không nhận ra Jade đến cả cách chơi bóng còn chưa rõ ràng a. Cô nàng chỉ biết ba người bạn của mình đều trở thành cầu thủ chính thức. Như vậy công việc của cô nàng đội lên nhiều như núi, cả việc hoàn thành bài tập, bài luận, còn có..... để bọn họ có thời gian luyện tập.

Cuộc thi tuyển chọn kết thúc, do vẫn chưa tùm được Tầm thủ thích hợp, Oiver người-rơi-vào-trạng-thái-điên-cuồng, lập tức yêu cầu cả đội tập luyện. Còn tập hợp đội lại động viên và hứa hẹn các thứ. Là bạn thân của ba cầu thủ, Jade may mắn nghe được buổi diễn thuyết của anh.

_ Thời gian của chúng ta không còn nhiều lắm...._ anh Oliver nắm chặt tay hét to.

_ Úi, vớ thúi Merlin! Tụi này mới mười mấy tuổi thôi à! _ Geogre ủ rũ.

_ Đối thủ của chúng ta rất mạnh đấy._ Oliver nắm tay đanh thép.

_ Đầu gối Merlin còn biết tụi mình mạnh không kém!_ Fred giơ cơ bắp lên, mặc dù nó nhỏ xíu.

_ Chúng ta không thể lãng phí thời giờ..._ anh Oliver hít hơi thật to.

_ Bình thường tụi mình vẫn tập trung luyện tập mà._ Hai người kia liếc nhìn nhau cười khúc khích.

_ Fred! George! Hai đứa bây im ngay cho anh! _ Rốt cuộc ảnh bùng nổ rồi, giơ tay đấm hai đứa kia mấy cái. Thế là bài diễn thuyết của anh Oliver trước kỳ Quidditch năm học 1990-1991 ngắn ngủn nhưng đầy tham vọng kết thúc cụt ngủn trong tiếng đánh và tiếng kêu la xin tha như thế.

Nói là buổi huấn luyện đội Quidditch, chủ yếu chỉ là tập trung dô chiến thuật thôi. Jade nhận thấy điều này ở hai lần huấn luyện. Quan điểm tấn công và phòng thủ của Oliver đều không tệ, theo Jade giống như tổng kết được từ bóng đá và bóng rổ. Ảnh tự mình sáng tạo, lợi dụng mọi không gian trên sân, liên tục điều chỉnh cầu thủ tấn công ở mọi góc độ.

Chẳng qua là....

Jade ngó xuống cuốn sổ tay ôm trong người. Trên đó là tổng hợp tất cả lỗ hỗng trong chiến thuật mà Jade dành 2 ngày trời để viết. Tất nhiên là cũng dùng cách chơi bóng đá và bóng rổ của Muggle liệt kê ra. Anh Oliver huấn luyện đội nhà, phần lớn vẫn dựa vào vị trí Tầm thủ a. Hiện tại, Gryffindor gặp khó khăn trong việc tìm Tầm thủ, cách chiến thắng còn xa lơ xa lắc.

Thế nên Jade viết tỉ mỉ kỹ càng nhiều kịch bản tấn công khác nhau. Trong trỏng có cả đường truyền bóng ngắn mà nhanh, hay đi được quãng xa ngắt quãng, từ kỹ thuật chuyên dùng của bóng đá Mỹ Latinh đến banh truyền thống của Tam đảo, từ tuyệt chiêu độc nhất vô nhị của tuyển thủ NBA đến cách mà toàn bóng rổ Châu Âu phối hợp nhịp nhàng với nhau. Đơn giản lại là dù đối thủ có dùng cách nào đi chăng nữa cũng có cách tấn công. Trải qua một tuần chỉnh sửa, mặc kệ đề cương gì đó, xem huấn luyện gì đó, Jade hoàn thành xong cuốn sổ tay.

_ Anh Oliver?_ Jade đi vào phòng Sinh hoạt chung, bắt gặp Oliver thở hổn hển. Cùng là nam sinh năm 4, là cầu thủ của đội Quidditch nhưng ảnh phải gánh vác cả đội thay cho lực lượng chủ chốt đã tốt nghiệp. Đối với cậu bé chưa đủ lớn mà nói, quá sức nặng nề.

_ Sao vậy? Có chuyện gì?_ Oliver miễn cưỡng mở mắt ra. Tối hôm qua huấn luyện đến khuya làm giọng anh khàn đục, rè rè như cái loa cũ mèm. _ Không có gì quan trọng thì để anh uống thuốc đã.

Jade mỉm cười, rót hộ anh ly thuốc:

_ Em mới làm. Đây là thuốc chuyên chữa trị cho giọng nói. Anh thử xem, hiệu quả tốt lắm.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play