*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Từ ngoài cổng thành nhìn vào đâu đâu cũng thấy xác chết, từng người từng người bị chấn vỡ nội tạng mà chết.

Có một số người nàng nhận ra, một số người thì không.

Cố Thanh Hy vào thành, đi hết một đoạn đường chỉ thấy máu chảy thành sông, cả Oa Nhân quốc rộng lớn ngoại trừ xác chết thì chỉ có xác chết.

Mấy người Thanh Phong nhìn thấy cũng không đành lòng, nơi này có lão nhân qua tuổi thất tuần, cũng có em bé còn nằm trong tã lót, rốt cuộc alf kẻ nào tàn ác như vậy, lại có thể nhẫn tâm tàn sát hết tất cả bọn họ?

"Chủ nhân, lúc chúng ta đến đây thì Oa Nhân quốc vẫn còn thái bình thịnh trị, hòa thuận vui vẻ,..."

“Bọn họ chết chưa quá hai ngày”, Dạ Mặc Uyên nói.

Cơ thể của Cố Thanh Hy quỵ xuống, gần như sắp ngã nhào.

Nàng nhìn thấy nữ hoàng nằm trên vũng máu, cơ thể nữ hoàng đã cứng ngắc, không về làm gì được nữa.

Cách nữ hoàng không xa còn có Hoa tướng quân.

Hoa tướng quân cũng bị người ta đánh gãy gân mạch mà chết.

Từng động tác, từng cái nhíu mày, nụ cười của những người này vẫn còn hiện lên trong đầu nàng, lúc đó nàng còn chán ghét những người này quá khó đối phó.

Không ngờ sau chuyến đi từ vùng đất Cực Bắc trở ra thì bọn họ lại âm dương cách biệt.

"Ầm…"

Bỗng nhiên từ bên dưới thi thể Hoa tướng quân truyền ra âm thanh lạ, Thanh Phong lập tức rút kiếm ra.

Giáng Tuyết khiêng thi thể Hoa tướng quân rời đi, thấy dưới người nàng ta còn có một tiểu cô nương chừng mười ba tuổi.

"Thái nữ điện hạ".

Cố Thanh Hy kêu lên một tiếng rồi chạy lại đỡ thái nữ đang bị thương nặng lên.

Nàng bắt mạch, thấy nội tạng của nàng ta đã bị thương nặng, chỉ còn chút hơi thở yếu ớt.

Hẳn là do Hoa tướng quân bảo vệ cho nên nàng ta mới không chết ngay, nhưng kẻ tàn sát bọn họ có võ công rất cao cho nên cũng đã khiến cho nàng ta bị thương nghiêm trọng.

“Là kẻ nào làm?”, Cố Thanh Hy hỏi.

"Tỷ... tỷ đi... đi mau... có, có một... lão già... lão rất lợi hại và tàn nhẫn... giết người vô số..."

Lão già?

Chảng lẽ lại là Tư Không phó tộc trưởng?

Cố Thanh Hy hỏi: "Có phải một lão già tóc trắng, dáng người cao gầy, thoạt nhìn tiên phong đạo cốt nhưng thật ra lại tàn nhẫn như ác ma?"

Thái nữ điện hạ gian nan gật đầu, nàng quét mắt nhìn đống thi thể nằm khắp nơi trên mặt đất, hai hốc mắt đỏ lên, nói: "Oa Nhân quốc của ta, có phải... đều... đều bị bị giết?".

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play