Cố Thanh Hy rút nhuyễn kiếm bên hông ra, vận dụng hết nội lực, mạnh mẽ bổ một kiếm về phía mạng nhện.

“Bịch…”

Mạng nhện không bị chém đứt.

Trái lại nàng bị đánh bay.

Nàng vốn đang bị thương nghiêm trọng, bởi vì vận khí lần nữa, sau đó bị đánh văng ra, cho nên vết thương lại chảy máu rồi.

“Đáng giận, xem chuyện tốt ngươi làm đi, nếu ngươi không đâm ta mấy đao, mạng nhện này đã bị ta chém đứt rồi”.

“…”

“Được rồi, nói chuyện với ngươi chẳng khác nào đàn gảy tai trâu”.

“…”

Cố Thanh Hy đứng dậy, một tay che bụng đang đau đớn, một tay xoa xoa dưới cằm.

Cũng không biết mạng nhện này dệt thành như thế nào, vừa dính vừa cứng.

Nhuyễn kiếm của nàng cũng suýt thì bị dính vào.

Quan trọng nhất là mạng nhện này trong suốt, hơi không chút ý chút thôi là sẽ bị dính vào.

Thiếu niên này coi như may mắn, ít nhất nhện cũng chết rồi, bằng không hắn ta sớm đã bị ăn.

Cố Thanh Hy thử mấy lần đều không thể cứu được thiếu niên ra.

Đáng tiếc thời gian gấp gáp, tốc độ cũng rất nhanh, Phù Quang không theo tới, nếu không có lẽ Phù Quang sẽ có cách cứu hắn ta.

Đột nhiên, Cố Thanh Hy nghĩ tới điều gì, cánh môi đỏ mọng khẽ cong lên lộ ra nụ cười ranh mãnh.

Nàng lấy cây mồi lửa trong nhẫn không gian ra, châm lửa rồi đốt lên trên mạng nhện.

Mạng nhện chém không đứt, vừa dính vừa cứng kia vừa tiếp xúc với lửa đã lốp bốp bùng lên, giống như cực kỳ sợ hãi ngọn lửa.

“Bịch…”

Mạng nhện bị đốt rụi, thiếu niên áo đen bị thương nặng, hai chân khụy xuống, không ngừng thở dốc.

“Ngươi chảy máu nhiều quá, còn không cầm máu thì sẽ chết, chỗ này của ta còn chút thuốc cầm máu, trước tiên xử lý vết thương cho ngươi đi!”

Trong mắt thiếu niên áo đen chợt lóe sát khí, lạnh lùng nhìn Cố Thanh Hy.

Trong lòng Cố Thanh Hy lộp bộp.

“Ngươi sẽ không định giết ta tiếp đấy chứ, này, đừng quên, nếu không có ta, ngươi còn có thể sống sót thoát khỏi mạng nhện sao?”

Tay trái thiếu niên áo đen cong thành hình trảo, vang lên tiếng răng rắc như muốn lập tức bóp nát cổ Cố Thanh Hy.

Đáng tiếc, vết thương của hắn ta quá nặng, mới khẽ động đã kéo theo vết thương, sau đó thể lực không chèo chống được nữa, ngã sấp xuống mặt đất.

Thiếu niên áo đen thử mấy lần cũng không có sức đứng dậy, trái lại là máu trên người, điên cuồng tràn ra hệt như vỡ đê.

Cố Thanh Hy thấy vậy thì thở phào nhẹ nhõm.

Nàng đỡ hắn ta ngồi xuống, sau đó lấy thuốc trị thương từ trong nhẫn không gian ra.

“Mạng nhện kia có độc, bản thân con nhện còn độc hơn, trên người ngươi bị nhện đâm ra mấy lỗ máu, độc đã vào máu rồi lan tràn ra khắp người ngươi rồi”.

“Sức mạnh ý chí của ngươi rất lớn, có thể kiên trì đến bây giờ đã coi như nghịch thiên, nhưng chắc hẳn cả người ngươi đang bủn rủn không có sức lực nhỉ?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play