Thực lực lại tụt xuống cấp ba…

Nghĩ đến việc thực lực của mình hết giảm rồi lại rớt.

Ôn Thiếu Nghi gượng cười một tiếng.

Người của Thiên Phần tộc đặt rất nhiều hi vọng vào hắn ta, vẫn luôn cho rằng hắn ta là thiên tài kiệt xuất nhất trăm ngàn năm qua.

Tất cả hi vọng của Thiên Phần tộc cũng đều gửi gắm lên trên người hắn ta.

Thế mà bây giờ, hắn ta còn không bằng một người bình thường trong tộc.

Cấp ba…

Có lẽ ở bên ngoài, cấp ba là rất cao.

Nhưng ở Thiên Phần tộc thì thật sự rất yếu…

“Nghĩ gì mà ngẩn người ra vậy?”

“Không có gì, cơ thể ngươi khá hơn chút nào chưa?”

“Khá hơn nhiều rồi”.

Cố Thanh Hy có chút sốt ruột nói: “Chúng ta tới vùng đất Cực Bắc rất lâu rồi, thời gian của ta có hạn, nhất định phải nhanh chóng tìm được Long Châu, ngươi bị thương nghiêm trọng như vậy, đi theo ta, sợ là…”

“Nơi này tầng tầng nguy hiểm, tự ngươi cẩn thận, ta ở chỗ này chờ ngươi”.

“Ngươi được không?”

“Được”.

Trái lại là nàng…

Nàng mới cấp hai, sao có thể đoạt được viên Long Châu thứ sáu từ trong tay Băng Long cấp bảy?

Cố Thanh Hy đứng dậy, vừa che bụng mình vừa lần mò tiến lên.

Địa hình động băng phức tạp, cứ đi được một đoạn lại gặp một ngã ba.

Để phòng ngừa việc lạc đường, Cố Thanh Hy lấy trâm cài tóc ra khắc ký hiệu lên tường băng.

Sau khi lượn quanh một vòng lớn, Cố Thanh Hy không thấy bóng dáng của Băng Long cấp bảy, càng không thấy bóng dáng của Long Châu.

Nhiệt độ càng ngày càng thấp, Cố Thanh Hy lạnh tới mức run lẩy bẩy, không ngừng xoa tay làm ấm người.

Khi tới trước một ngã ba nữa, Cố Thanh Hy bất cẩn dựa vào tường băng, tường băng lại có cảm giác dinh dính, nàng cúi đầu nhìn xem, suýt thì ói ra.

Thứ dinh dính này không phải gì khác, mà là nội tạng của nhện.

Đi về phía trước xem xét, một con nhện khổng lồ bị phanh thây, chân nhện rơi lả tả trên mặt đất, trên tường băng chằng chịt vết đao, có thể nhìn ra được là trước đây không lâu, nơi này vừa trải qua một trận chiến ác liệt.

Cố Thanh Hy bước qua thi thể nhện bị phanh thây, đi vào một chỗ chật hẹp.

Nơi đó có một mạng nhện trong suốt khổng lồ, trên mạng nhện đang dính một người.

Một người áo đen bịt mặt.

Chắc chắn người áo đen bịt mặt đã giãy giụa rất lâu, hao hết sức lực cũng không thoát được ra nên lúc này mới mặc cho tơ nhện vây hãm, tay chân bị tạo thành căng ra.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play