Tuyết Cầm trên lưng Ôn Thiếu Nghi lao như văng ra ngoài, dù không có võ công vẫn nhào về phía Độc Giác Thú, kiếm lấy cơ hội nghỉ xả hơi cho phó tộc trưởng Tư Không.
“Phụt...”
Advertisement
Ôn Thiếu Nghi bị thương nặng, sắc mặt tái đi bằng tốc độ mắt thường có thể trông thấy được.
Bạch y trên người đã biến thành huyết y từ lúc nào, nếu không vì sở hữu khinh công trác tuyệt, e rằng hắn ta đã biến thành một vũng máu từ lâu rồi.
Sau khi đả thương Ôn Thiếu Nghi, Độc Giác Thú tiếp tục lao về phía phó tộc trưởng Tư Không, tốc độ không hề thay đổi.
Trong lúc cấp bách, vì muốn sống sót, phó tộc trưởng Tư Không bất chấp, đẩy cả Ôn Thiếu Nghi đang bị thương nặng vì cứu mình qua đó, còn bản thân nhanh chóng tháo chạy.
Cố Thanh Hy cách Ôn Thiếu Nghi khá gần nên chứng kiến rõ ràng mọi việc trước mắt.
“Đê tiện, vô sỉ”.
Nàng và Thiên Phần tộc có huyết hải thâm thù, không đội trời chung.
Nàng không muốn cứu Ôn Thiếu Nghi, nhưng cũng không chấp nhận nổi thói ti tiện của phó tộc trưởng Tư Không.
“Đi chết đi!”
Cố Thanh Hy ném Dạ Mặc Uyên cho Bạch Cẩm và Tịch Thấm, còn bản thân lùi về phía sau, chặn đường lui của phó tộc trưởng Tư Không.
“Nha đầu chết tiệt, ngươi tránh ra, nếu không chớ trách ta không khách sáo”.
“Lão già khốn nạn, ngươi ra vẻ làm gì, ở chỗ này, ngươi cũng chỉ là một lão già sắp cắm đầu vào quan tài thôi, ngươi còn tưởng mình có bản lĩnh ngút trời muốn làm gì thì làm nấy sao...”
“Đùng đùng đùng..”.
Chỉ trong thoáng chốc, hai người lao vào đánh nhau.
Nếu là lúc bình thường, chắc chắn Cố Thanh Hy không phải đối thủ của phó tộc trưởng Tư Không.
Nhưng hiện giờ cả hai đều mất võ công, các kỹ năng cơ bản khá ổn, thể lực tương đương nhau, nhất thời không thể phân thắng bại.
Phó tộc trưởng nóng lòng muốn rời đi, không muốn dây dưa với Cố Thanh Hy, thế nhưng Cố Thanh Hy cố tình muốn giữ chân ông ta.
Ma chủ thấy vậy cũng xông vào trận chiến, giúp Cố Thanh Hy đối phó với phó tộc trưởng Tư Không.
“Nha đầu, chẳng phải ngươi rất để tâm tới chiếc chìa khóa hình ngôi sao à, sao lại tặng nó cho người khác?”
Cố Thanh Hy trợn mắt khinh thường.
Ngốc hả, đó tất nhiên là đồ giả rồi, làm sao có thể giao ra chìa khóa ngôi sao thật!
Hai đánh một, cộng thêm Độc Giác Thú vẫn luôn nhìn chằm chằm như hổ rình mồi, mấy lần định nhào tới.
Phó tộc trưởng Tư Không càng sốt ruột thì càng bại lui.
Cố Thanh Hy vốn chỉ muốn kiềm chân phó tộc trưởng Tư Không, chẳng biết có phải nghĩ đến huyết hải thâm thù của Ngọc tộc hay không, ý đồ giết người nảy ra, chiêu nào của nàng cũng là độc chiêu.
Trên hư không, hỗn chiến nổ ra.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT