Cuối cùng, Quý Minh Thư ngoài mặt thì ra vẻ miễn cưỡng, trong lòng lại e thẹn nhận lấy món quà không quản xa xôi, tự đưa đến cửa – Sầm Sâm này.
Hơn 10 giờ đêm, Quý Minh Thư được bế vào phòng tắm. Gương mặt cô đỏ bừng, cằm mướt mồ hôi, mấy sợi tóc mai dán lên mặt.
Sầm Sâm đặt cô vào bồn tắm đổ đầy nước ấm, gạt mấy sợi tóc mai cho Quý Minh Thư, đôi con ngươi sáng trong nhìn cô, giọng nói vẫn trầm trầm dường như còn mang theo chút ý cười: “Thể lực không tốt, phải rèn luyện nhiều.”
Quý Minh Thư nhéo ngay má anh một cái, sau đó dẩy mặt anh ra xa, “Anh phiền chết được!”
Bảy phần thẹn thùng ba phần làm nũng, hoàn toàn không có vẻ ghét bỏ như ý trên mặt chữ.
Thật ra Quý Minh Thư cũng biết thể lực của mình không tốt, nhưng cũng không biết thể lực của Sầm Sâm lại tốt đến mức liên tục vượt qua sức tưởng tượng của cô.
Tối qua anh mới đến Paris mà vừa sẩm tối hôm nay đã về đến nhà, trong khi đó còn phải bàn việc hợp tác với phía nhà đầu tư, cho dù là luôn có kẻ đưa người đón, lên máy bay cũng có thể ngủ bù nhưng làm việc liên tục lại chạy đôn chạy đáo suốt như thế thì cực kì hao thể lực. Cô còn cứ tưởng quá trình “tặng quà” chỉ qua loa khoảng 20 – 30 phút là xong, nào ngờ như vậy lại coi thường anh quá rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play