Hồ Minh Thủy tuyết rơi cả đêm, đến sáng khoảng bày tám giờ, tiếng tuyết bay vù vù còn có lúc trở lên vô cùng dồn dập, những chạc cây xanh quanh năm trên đảo đều nặng trĩu những tảng tuyết dày.
Ánh mặt trời bên ngoài vẫn mờ mịt xám trắng, nhưng tuyết đọng phản quang có chút chói mắt. Sầm Sâm ấn điều khiển từ xa kéo rèm lại, lại bỗng nhớ ra phải bôi thuốc cho Quý Minh Thư đang mê man say giấc.
Đây là lần đầu tiên anh tiếp xúc với nhiệm vụ bôi thuốc này, tay chân luống cuống, không được trôi chảy lắm, Quý Minh Thư đang ngủ mơ nhíu nhíu mày, còn vô thức đạp anh một cái.
Anh nghiêng đầu tránh đi, không so đo, chỉ hơi giữ chặt cổ chân Quý Minh Thư. Bôi thuốc xong anh nhìn đồng hồ, cởi cúc áo đứng dậy, đi về phía phòng tắm.
Cách kỳ nghỉ Tết còn một tháng nữa, công việc cuối năm của Quân Dật đã bước vào giai đoạn kết thúc, hầu hết các công nhân viên đều đã có thể thở phào nhẹ nhõm, trong giờ làm việc cũng có thể làm việc riêng, chờ nghỉ phép rồi về nhà ăn tết.
Nhưng Sầm Sâm thân là chủ tịch tập đoàn, không có khái niệm kỳ nghỉ. Nếu đã bận lên thì cũng có thể một năm 365 ngày không ngơi nghỉ, giống như hai năm kia anh ở Úc.
Chẳng qua năm nay trạng thái không như trước nữa, trong khoảng từ giữa tháng một đến mồng 8 Tết này, anh không để Chu Giai Hằng sắp xếp bất cứ lịch trình nào phải đi công tác. Sắp xếp công việc cuối năm cũng khá đơn giản, chỉ cần đến công ty xử lý công việc hàng ngày, rồi tham gia vài buổi xã giao gì đó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT