Hoàng hôn màu mật ngoài cửa sổ càng lúc càng trầm, Sầm Sâm đứng trước giường bệnh, hình bóng cũng bị kéo ra càng lúc càng dài.
Quý Minh Thư đầu tiên là ngây ngốc vài giây, đợi đến khi hiểu ra nghĩa của hai chữ Sầm Sâm vừa nói, quả tim treo trên vách đá của cô bỗng dưng được lôi về, tay chân lạnh ngắt cũng dần dần ấm lại.
Nhưng lại nhìn vẻ mặt Sầm Sâm, không hiểu sao cứ cảm thấy, có một loại cảm giác trào phúng từ trên cao nhìn xuống.
Cô im lặng kéo chăn lên, muốn che kín đầu.
Thế nhưng một bàn tay còn đang truyền nước biển, cạnh chăn vướng phải ống truyền dịch, dẫn đến tác động lên kim tiêm, hành động co đầu rụt cổ không thể thành công, còn nhịn không được khẽ xuýt xoa một tiếng, hít một hơi.
Sầm Sâm im lặng nhìn cô, vẻ mặt nhàn nhạt, thấy cô cả nửa ngày không thoát được cái ống truyền dịch, mới bước đến kéo chăn ra, giữ lấy giá treo bình truyền, sau đó không nhanh không chậm ấn nút nâng hạ tự động, để nửa người trên của cô có thể ngồi dậy.
Sầm Sâm: “Ăn chút gì đó trước đã.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play