Trong phòng yên tĩnh ba giây, Sầm Sâm, Giang Triệt và cả Triệu Dương đều đồng thời nhìn về phía Thư Dương, Sầm Sâm và Giang Triệt còn đỡ, còn vẻ kinh thường ghét bỏ của Triệu Dương đối với anh ta thật đúng là viết rõ rành rành trên mặt.
Nhưng da mặt Thư Dương còn dày hơn cả lớp bùn dưới sông Hoàng Hà, đến lúc này rồi, mà anh ta còn cứng rắn giả vờ như chưa có chuyện gì xảy ra, quay đầu tỏ vẻ kinh ngạc, “Ai da, Tiểu Thư, em đến rồi à! Nào nào nào, anh đây nhìn một cái, đại mỹ nhân ở đâu ra thế này!”
Quý Minh Thư ngoài cười nhưng trong không cười, túm túi xách vợt qua đầu anh ta.
Anh ta theo thói quen diễn sâu, lập tức kêu to lên “Ai da ai da”.
“Anh câm miệng đi, tôi còn không chê tóc anh quá dầu làm bẩn túi tôi anh kêu cái gì mà kêu.” Quý Minh Thư trợn trắng mắt.
Hai người cùng có chữ ‘Thư’ này từ bé đã hay đấu khẩu, mọi người đã nhìn mãi thành quen, lúc này hai người bọn họ anh một câu tôi một câu đấu võ mồm, trái lại mấy người khác cũng thức thời mà không xen vào.
Giang Triệt như không có chuyện gì đánh ra con Q, Sầm Sâm cũng theo bài ra K, Triệu Dương thì gõ gõ cạnh bàn, “Bỏ qua.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT