Giây sau, cả tứ đại trưởng lão đều giật mình.

“Giết người đền mạng, hôm nay tao muốn mày đền mạng cho con tao!” Sở Nam Sơn nhìn chằm chằm Sở Cửu Ga với vẻ mặt đầy sát ý.

“Sở Nam Sơn, ông dám động Cửu Ca thử xem?”

Đột nhiên, một tiếng quát giận dữ truyền đến, người đàn ông với thân hình to lớn vọt tới, vẻ mặt sát khí nhìn chằm chằm Sở Nam Sơn.

“Chú hai!” Sở Cửu Ca nhìn người đàn ông, người này chính là em trai của Sở Phù Đồ - Sở Hám Thiên.

“Cửu Ca, đừng sợ, hôm nay để chú xem ai dám động đến cháu!”

Sở Hám Thiên cường thế quát, đôi mắt hung sát nhìn chằm chằm Sở Nam Sơn.

“Sở Hám Thiên, ông...” Lúc này, Sở Nam Sơn căm phẫn nhìn Sở Hám Sơn. “Cảm ơn chú hai!”

Sở Cửu Ca nói rồi đi thẳng về đống phế tích của đại điện đã sụp đổ, kéo thi thể của Sở Thiên ra, chuẩn bị rời khỏi nơi này. ụ

“Sở Cửu Ca, buông thi thể con trai tao xuống

Sở Nam Sơn nhìn Sở Cửu Ca muốn mang thi thể con trai mình đi, ông ta giận dữ quát lên.

Sở Cửu Ca lại giống như không nghe thấy Sở Nam Sơn nói, tiếp tục đi thẳng.

Sở Nam Sơn muốn tiến lên, kết quả bị Sở Hám Thiên chặn lại. “Người của nhánh thứ tư nghe lệnh, ngăn nó lại cho ta!” Sở Nam Sơn quát.

Ngay sau đó, người của nhánh thứ tư muốn ra tay, nhưng lại bị nhánh thứ nhất chắn trước mặt.

Trong giây lát, trận chiến giữa Sở Cửu Ca và Sở Nam Sơn sắp trở thành đại chiến giữa hai nhánh của gia tộc họ Sở.

“Dừng tay!” Bốn vị trưởng lão vội hô lên.

Ánh mắt của Đại trưởng lão nhìn về phía Sở Cửu Ca: “Cửu Ca, cháu đã giết Sở Thiên, để th thể hắn ở lại!”

“Không được!”

Sở Cửu Ca từ chối, mang theo thi thể Sở Thiên rời khỏi nhà họ Sở. “Sở Cửu Ca, con tiện nhân này, đứng lại cho tao!”

Sở Nam Sơn vô cùng tức giận, ông ta gào lên.

“Ông gọi ai là tiện nhân?”

Sở Hám Thiên nghe Sở Nam Sơn nói, vẻ mặt trâm xuống, đánh thẳng một quyền vào đối phương.

ẨmI!!

Sở Hám Thiên đánh một chưởng khiến không khí như nổ tung, mặt đất rung chuyển, khí thế ngút trời!

.. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.

.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

Sở Nam Sơn ra tay cản, kết quả cơ thể bị đánh văng, miệng phun ra máu. Ngay khi Sở Hám Thiên còn muốn ra tay thì bị Sở Thiên Hùng ngăn cản. “Hám Thiên, đủ rồi!”

Sở Thiên Hùng đè một tay lên bả vai Sở Hám Thiên.

Sở Hám Thiên nhìn lướt qua Sở Thiên Hùng, vẻ mặt lạnh lùng nói.

“Sở Nam Sơn, lần tới còn dám chửi mắng Cửu Ga, tôi nhất định sẽ không tha cho ông!”

Sở Nam Sơn siết chặt nắm đấm, muốn đuổi theo nhưng bị Sở Thiên Hùng chặn lại.

Bên trong điện của gia tộc họ Sở, Sở Thiên Hùng nhìn Sở Nam Sơn vẫn đang lửa giận ngút trời ở trước mặt: “Nam Sơn, bớt giận!”

“Con trai chết rồi, làm sao mà nguôi giận được?” Sở Nam Sơn lớn tiếng.

Sở Thiên Hùng thản nhiên nói: “Con trai tôi không phải cũng bị chặt đứt một cánh tay sao?”

“Con trai ông, nghe nói là bị chồng chưa cưới của Sở Cửu Ca làm?” Sở Nam Sơn nhìn Sở Thiên Hùng.

“Đúng vậy, nếu không có Sở Cửu Ca thì con trai tôi cũng sẽ không bị chặt đứt một cánh tay, từ một thiên tài biến thành một đứa bỏ đi, cho nên giữa chúng ta có chung kẻ thù!”

Sở Thiên Hùng lên tiếng.

“Ông muốn tôi bắt tay với ông?” Sở Nam Sơn lập tức hiểu ý Sở Thiên Hùng.

“Chẳng lẽ ông không muốn báo thù cho con mình sao?”

“Thực lực của Sở Cửu Ca và Sở Hám Thiên ông cũng thấy rồi đấy, chỉ mình ông thì căn bản báo không được thù, huống chỉ tộc trưởng vẫn là ông nội của Sở Cửu Ca, ông cảm thấy ông ta sẽ để cho ông giết cháu gái bảo bối của mình sao?”

Sở Thiên Hùng bình tĩnh nói.

Lúc này, ánh mắt Sở Nam Sơn không ngừng lóe lên, nhìn Sở Thiên Hùng: “Ông muốn làm như thế nào?”

Muốn báo thù thì phải giải quyết tộc trưởng trước, để Sở Cửu Ca hoàn toàn không còn ai che chở!

Ánh mắt Sở Thiên Hùng lóe lên một tia lạnh lếo. Sở Nam Sơn nghe đối phương nơi như vậy thì giật mình, ông ta trầm giọng nói: “Tôi nghe theo ông hết, miễn sao có thể giết được con tiện nhân Sở Cửu Ga!"

“Được!” Khóe miệng Sở Thiên Hùng nhếch lên, đôi mắt sáng quắc, sâu không thấy đáy.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play