"Hơn phân nửa người thuộc chín tiểu đội Long Hồn cũng chỉ nghe theo Ngũ Đại Long lão!"

"Còn về mệnh lệnh của Long Soái, đa số thành viên trong Long Hồn đều là trước trưng cầu ý kiến của Ngũ Đại Long lão trước, sau đó mới đi chấp hành!"

"Nguyên nhân cũng bởi vì như thế nên bọn họ tự nhiên vô cùng không hài lòng đối với người mới nhậm chức Tổng chỉ huy Long Hồn là cậu, cho nên Diêm Thần kia mới muốn ra oai phủ đầu cho cậu xem!”

Hắc Uyên thản nhiên nói.

"Thế nên hôm nay anh dẫn tôi tới đây vì muốn khiến Ngũ Đại Long lão kinh sợ một một phenl

"Hoặc là nói theo cách khác là lúc trước Long Soái để tôi làm Tổng chỉ huy, vì muốn lợi dụng tôi đến chèn ép Ngũ Đại Long lão trong Long Hồn một chút!"

"Lão gia hỏa này thật đúng là tên cáo già!"

Diệp Phàm cười lạnh.

"Cậu nghĩ nhiều rồi, Long Soái cho cậu đảm nhiệm Tổng chỉ huy Long Hồn, chỉ là vì để cậu có được thân phận đủ hùng mạnh, như vậy Nội Các mới không dễ dàng động thủ đối phó cậu được, về phần trấn áp Ngũ Đại Long lão chỉ là tiện tay mà thôi!"

Hắc Uyên vội vàng giải thích.

"Tôi biết rồi!"

Diệp Phàm bĩu môi.

Rất nhanh, Hắc Uyên đưa Diệp Phàm về khách sạn.

Mà trước cửa khách sạn có một chiếc xe việt dã màu đen, bên cạnh cửa xe có một người đàn ông mặc trang phục mạnh mẽ đang đứng, hơi thở nội liễm, khi hắn ta thấy Diệp Phàm thì đi thẳng tới.

"Cậu là Diệp Phàm đúng không?"

Người đàn ông nhìn Diệp Phàm mở miệng hỏi.

"Anh là?" Diệp Phàm quét mắt nhìn đối phương. "Tôi phụng mệnh tôn chủ, dẫn cậu đi yết kiến tôn chủ, đi theo tôi!"

Người đàn ông này nhìn Diệp Phàm nói thẳng, giọng điệu không cho phép cự tuyệt!

"Tôn chủ? Cái quái gì đây?" Diệp Phàm bĩu môi.

Hắc Uyên ở một bên biến sắc, nhìn chăm chú vào người này nói: "Anh là người do Bạch tôn chủ phái tới?"

"Đúng vậy!"

Người đàn ông mở miệng đáp, ánh mắt hắn ta vẫn nhìn chăm chú vào Diệp Phàm: Đi theo tôi!"

"Tôn chủ trong miệng anh muốn gặp tôi thì bảo hắn ta tự mình tới!" "Tôi cũng không có dư thời gian mà đi gặp hắn!"

Diệp Phàm bĩu môi, đi thẳng vào khách sạn.

Bộp!

Lúc này thần sắc người đàn ông kia tối sâm, chộp một trảo lên bả vai Diệp

Phàm.

PhanhI!!

Diệp Phàm trở tay đánh ra một quyền khiến người này cho bay ra ngoài, khéo làm sao lại đụng vào chiếc xe việt dã kia, phun máu lên xe.

"Cậu..."

Người đàn ông kia trừng mắt nhìn Diệp Phàm, chưa nói xong đã ngất lịm đi.

Hắc Uyên thấy một màn như vậy, sắc mặt không ngừng biến hóa, còn Diệp Phàm đã đi thẳng vào khách sạn rồi.

Hắc Uyên lập tức gọi điện thoại cho Long Chiến Thiên, đầu tiên nói chuyện xảy ra ở căn cứ Long Hồn cho đối phương biết.

"Tên nhóc này, không ngờ rằng một thực lực của cậu ta đã mạnh đến mức này!"

"Trách không được cậu ta không cố ky chút nào!" Long Chiến Thiên thán phục nói.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play