“Chúng mày nghĩ bản thân còn có thể nhìn thấy mặt trời ngày mai không?” Diệp Phàm lạnh lẽo hỏi.

“Diệp Phàm, mày điên rồi?”

“Nếu mày dám giết chúng tao, thế lực phía sau chúng tao tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho mày đâu!” Mộ Dung Vân Thiên hét lên.

“Trước đây không giết mày, nhưng lại không ngờ mày lại tự tìm đường chết!” “Vậy hôm nay tao sẽ giúp mày toại nguyện!”

Diệp Phàm nói xong, đoản kiếm trong tay liền chém về phía Mộ Dung Vân Thiên.

Phập phập phập!!! Máu ngay lập tức từ cơ thể Mộ Dung Vân Thiên bắn tung tóe ra ngoài.

Lúc này, Diệp Phàm cũng chém đứt từng miếng thịt trên người Mộ Dung Vân Thiên!

Ahhhl II

Mộ Dung Vân Thiên kêu lên thảm thiết, giống như một con lợn vừa bị chọc tiết.

Cảnh tượng đẫm máu, tàn khốc và kinh hoàng này khiến da đầu của những kẻ khác tê dại.

Vài phút sau, toàn bộ da thịt trên người Mộ Dung Vân Thiên đều bị Diệp Phàm róc sạch, chỉ còn nguyên vẹn một bộ xương và một cái đầu.

Hơn nữa vẻ mặt của anh ta còn vô cùng đau đớn, khiến người khác không khỏi rùng mình!

Lúc này, những tên còn lại đều cảm thấy trong lòng tê dại, sắc mặt trắng bệch, thậm chí Viên Hạo còn bị dọa sợ đến mức đái cả ra quần!

Soạt!

Sau khi giết chết Mộ Dung Vân Thiên, Diệp Phàm liếc nhìn những tên còn lại.

Phập phập phập!!!

Sau đó Diệp Phàm bắt đầu tấn công Công Tôn Bạch, hắn ta cũng thảm thiết hét lên.

“Cầu... cầu xin anh, làm ơn hãy tha cho tôi, tôi có thể làm trâu làm ngựa cho anh, cầu xin anh!” Công Tôn Bạch gào thét cầu xin Diệp Phàm tha thứ, nhưng vô ích!

Cuối cùng, Công Tôn Bạch cũng chỉ còn lại một cái đầu và một bộ xương, toàn bộ thịt trên người đều bị róc sạch!

Tiếp theo là Viên Hạo, sau đó lại tới Ngô Càn.

“Mày... mày nhất định sẽ không được chết tử tế đâu!” Ngô Càn giận dữ hét vào mặt Diệp Phàm.

Nói xong anh ta muốn cắn lưỡi tự sát, sau khi nhìn thấy kết cục của đám người Mộ Dung Vân Thiên, anh ta thà tự sát còn hơn chịu đựng loại tra tấn còn đáng sợ hơn cả cái chết này!

Nhưng Diệp Phàm nhanh tay vung đoản kiếm ra, lưỡi anh ta liền đứt lìa.

“Muốn chết? Không dễ dàng vậy đâu!” Diệp Phàm lạnh lẽo nói.

Điều hắn muốn chính là làm cho những kẻ này sống không bằng chết, hắn đương nhiên sẽ không để bọn chúng chết dễ dàng như vậy!

Hắn lập tức vung đoản kiếm chém đứt từng khối thịt trên người Ngô Càn, anh ta đã không còn lưỡi, vậy nên chẳng thể hét lên được nữa, nhưng qua ánh mắt

cũng có thể thấy được sự tuyệt vọng và đau đớn của anh ta lúc này.

Vân thiếu và Lữ Vi ở một bên chứng kiến cảnh tượng kinh hoàng này, sắc mặt bọn họ không còn một giọt máu, toàn thân run rẩy không ngừng.

Chờ Diệp Phàm cắt hết thịt trên người Ngô Càn, liếc nhìn xung quanh thì phát hiện vẻ mặt Vân thiếu và Lữ Vi đang vô cùng hoảng sợ, đứng bất động.

Diệp Phàm nhìn kỹ hơn, mới phát hiện hai kẻ này đã bị dọa chết!

“Vô dụng như vậy sao?” Diệp Phàm nhếch môi, trên mặt tràn đầy chán ghét. Thế mà thực sự bị sợ chết khiếp, còn nhát gan hơn cả thỏ!

Đường đường là thiếu gia của hai gia tộc lớn, vậy mà bị dọa chết?

Chuyện này nếu bị truyền ra, e rằng sẽ chẳng có người nào tin!

Mặc dù hai tên này đã chết, nhưng Diệp Phàm cũng không có ý định buông tha cho bọn chúng, hắn tiếp tục ra tay, cắt bỏ toàn bộ thịt trên cơ thể hai kẻ đó.

Một lát sau, sáu bộ xương liền xuất hiện ở trước mặt Diệp Phàm.

Cảnh tượng này nhìn vô cùng đẫm máu và đáng sợ, khiến người ta phải rùng mình!

“Thiên Thiên, chúng ta đi thôi!” Diệp Phàm đi tới trước mặt Tư Thiên Thiên nói.

“Diệp ca ca, cảm ơn anh!” Tư Thiên Thiên nhìn Diệp Phàm, cảm kích nói. Sau đó họ rời khỏi đây.

Nửa giờ sau, một tin tức nóng hổi được truyền đi, tin tức này lập tức gây chấn động toàn bộ Đế Đô!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play