Ngày hôm sau, Diệp Phàm và Đường Sở Sở thu dọn đồ đạc chuẩn bị ra sân bay!

Nhưng ngay khi bọn họ rời khỏi biệt thự, từng chiếc xe của quân đội lao nhanh về hướng này rồi dừng lại trước mặt bọn họ.

Cộc cộc cộc!!!

Một nhóm binh sĩ được trang bị vũ khí bước xuống xe, đứng trước mặt đám người Diệp Phàm, toát ra khí thế sắc bén.

Sau đó, một người đàn ông đầu đinh khoảng ba mươi tuổi bước xuống từ xe quân đội, người này mặc. quần áo gọn nhẹ, vẻ mặt lãnh khốc.

Đôi mắt của hắn ta giống như mắt hổ, sáng ngời như muốn ăn thịt người khiến người ta sợ hãi!

"Cậu là đệ tử của Tiêu Thiên Sách?"

Người đàn ông đầu đỉnh nhìn Diệp Phàm, lạnh lùng nói.

"Anh là ai?"

Diệp Phàm liếc nhìn đối phương.

"Cậu là người giết Dương Thiên Hổi" Người đàn ông lạnh lùng nói.

"Thì sao? Đến để trả thù cho ông ta à?" Diệp Phàm lạnh lùng nói.

"Dương Thiên Hổ cũng không phải người cậu muốn giết là giết!"

"Cậu giết ông ta, sẽ có người không vui!"

"Cho nên bây giờ cậu nhất định phải đi theo tôi một chuyến!"

Người đàn ông nhìn Diệp Phàm, lạnh lùng nói.

"Việc ai vui hay không thì liên quan gì đến tôi?"

"Cút đi, đừng làm trễ chuyến bay của tôi!"

Diệp Phàm không hề lịch sự hét lớn.

Người đàn ông vẻ mặt lạnh lùng, một tay năm lấy vai Diệp Phàm.

Bang! II

Diệp Phàm giơ chân lên đá vào ngực đối phương, đá anh ta bay ra ngoài, đập vào xe quân đội, lực lượng khổng lồ đánh lật cả xe quân đội!

PhụtI!

Người đàn ông nằm trên đất nôn ra máu, những binh sĩ khác đang định bắn Diệp Phàm, nhưng Đại Hổ và Nhị Hổ đã tung nắm đấm ra, đánh bay toàn bộ binh sĩ ra ngoài!

"Đi thôi!" Đoàn người của Diệp Phàm trực tiếp rời khỏi đây.

Người đàn ông đầu đỉnh nôn ra máu, lấy điện thoại di động ra gọi cho một mã sốt!

Đế Đô, trong sân nhà nào đó, ở đây có một lão giả đang tưới nước cho từng chậu hoa.

Lúc này, một người đàn ông trung niên bước nhanh đến, đứng trước mặt lão giả nói: "Tôn chủ, Chiến Lỗi gửi tin nhắn đến nói, anh ta bị thằng nhóc kia giết trong chớp mắt!"

"Kẻ có thể giết Chiến Lỗi trong chớp mắt, có vẻ thực lực của kẻ này mạnh hơn chúng ta nghĩ!"

Lão giả nói.

"Tôi còn điều tra được, kẻ này đã mua vé máy bay. đến Đế Đô, hắn muốn đến Đế Đô!"

Người đàn ông trung niên nói.

"Đến Đế Độ, vậy thì tốt quá!"

"Sắp xếp thời gian, tôi muốn gặp thằng nhóc này!"

Lão giả mỉm cười.

"Tôn chủ muốn gặp hắn? Chuyện này sao có thể xảy ra? Với thân phận của hắn, hắn không có tư cách gặp. tôn chủ!"

Người đàn ông trung niên kinh ngạc, hấp tấp nói.

"Cứ sắp xếp đi!"

Lão giả thờ ơ nói.

Vào lúc này tại Chiến Bộ,

Long Chiến Thiên nghe Quân Đao báo cáo: "Cậu ta đến Đế Đô?"

"Xem ra Đế Đô rất nhanh sẽ không còn yên ổn nữa!"

"Hy vọng thằng nhóc này biết kiềm chế một chút, đừng gây ra rắc rối lớn cho tôi!"

"Đế Đô là đất của vua, nếu chọc ra lỗ hỏng gì, thì sẽ rất phiền phức!"

Long Chiến Thiên vẻ mặt lo lắng nói.

"Quân Đao, chú ý thật kỹ hành động của cậu ta, dù cậu ta làm gì ở Đế Đô, mọi lúc mọi nơi đều phải báo cáo cho tôi!"

Long Chiến Thiên thấp giọng nói.

"Dạ

Quân Đao gật đầu!

Mà lúc này trên tầng cao nhất của tòa nhà tập đoàn Sở Thị, Sở Cửu Ca đứng trước cửa sổ sát đất nhìn khung cảnh bên ngoài Đế Đô, lẩm bẩm một mình: "Cuối cùng thì anh cũng đến à?"

Trụ sở Bách Hoa Lâu ở Đế Đô!

Vào lúc này, một lượng lớn người ùa vào đuổi hết khách trong Bách Hoa Lâu ra ngoài.

"Các người là ai? Muốn làm gì?"

Hoa Hồng Đỏ bước ra ngoài, lạnh lùng nhìn đám người rồi hét lên.

"Đoàn Vương gia cho mời tiểu thư Hoa Hồng Đỏ đến Phủ Đoàn Vương một chuyến!"

Một người đàn ông khoảng năm mươi bước vào, nhìn Hoa Hồng Đỏ nói.

"Đoàn Vương gia?"

Hoa Hồng Đỏ nhíu mày.

Trước đó Phủ Đoàn Vương đã ra tối hậu thư, yêu cầu Bách Hoa Lâu phải đầu hàng Phủ Đoàn Vương trong vòng bảy ngày, nếu không sẽ bị tiêu diệt, bây giờ đối phương lại đột nhiên mời Hoa Hồng Đỏ đến Vương phủ, rõ ràng là người đến không có thiện chí!

"Vương phủ đâu phải là nơi một người phụ nữ bình thường có thể đi vào, Đoàn Vương gia có chỉ dẫn gì cứ nói đừng ngại, tôi sẽ không đến Vương phủ!"

Hoa Hồng Đỏ lịch sự từ chối.

"Vương gia mời cô mà cô dám từ chối? Cô thật to. gan!"

Vẻ mặt người đàn ông lạnh lùng, nhìn Hoa Hồng Đỏ hét lên.

"Tôi..."

"Vương gia nói nếu cô không đi thì Bách Hoa Lâu không cần tồn tại nữa!"

Người đàn ông lạnh lùng hét lên.

Ông ta vừa dứt lời, hơn một nghìn người đứng bên cạnh trực tiếp giơ vũ khí chĩa vào người của Bách Hoa Lâu, người Bách Hoa Lâu cũng cầm vũ khí, tư thế thấy chết không sờn!

Hoa Hồng Đỏ thấy vậy, nhíu mày nói: "Vương gia đã mời, vậy thì tôi đi!"

"Chị Hồng!"

Mấy người quản lý cấp cao của Bách Hoa Lâu nghe Hoa Hồng Đỏ đồng ý đến Phủ Đoàn Vương vội vàng nói.

"Sau khi tôi đi, các người lập tức giấu đi toàn bộ lực. lượng nòng cốt của Bách Hoa Lâu, nếu tôi có chuyện gì, lập tức liên hệ với Thiếu chủ!"

Hoa Hồng Đỏ nói với bọn họ.

Nói xong, cô ta đi theo đám người rời khỏi Bách Hoa Lâu, đi về hướng phủ Đoàn vương!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play