Tám chữ này của hắn trực tiếp khiến các cường giả trong ba Phiệt tức giận, khí tức khủng bố tản ra làm cho không khí trong phạm vi một cây số bị đông lại!

Hoàng Bộ Thương, Mộ Bạch, Đồ Phu lạnh lùng nhìn chằm chằm vào nhóm người này, sẵn sàng ra tay bất cứ

lúc nào.

“Người ba Phiệt các ngươi hôm nay ai dám động đến Diệp công tử, thì đừng trách ta không khách khí!”

Bỗng nhiên, một giọng nói trong trẻo dễ nghe vang lên.

Một nữ tử mặc lục y đi ra, đúng là Phiệt chủ Đoan Mộc Phiệt - Đoan Mộc Cẩn!

“Đoan Mộc Phiệt chủ?” “Sao cô lại ở đây?”

Người đàn ông dẫn đầu Vũ Phiệt nhìn Đoan Mộc Cẩn kinh ngạc nói.

Người của hai Phiệt còn lại cũng kinh ngạc khi nhìn thấy Đoan Mộc Cẩn.

“Hôm nay các người không ai được phép động vào Diệp công tử, nếu không đừng trách tôi không khách khít"

Đoan Mộc Cẩn lạnh nhạt nói.

Cô ta vừa nói ra nhữn: trong ba Phiệt lập tức tối

lời này, sắc mặt của người

âm xuống. “Đoan Mộc Phiệt chủ, cô có ý gì?”

“Cô muốn độc chiếm Long Tỷ hay là muốn đối địch với Đông Phương Phiệt?”

Người đàn ông dẫn đầu Đông Phương Phiệt lạnh lẽo. quát.

“Đông Phương Phiệt các người tuy lợi hại, nhưng không dọa được Đoan Mộc Cẩn tôi!”

Đoan Mộc Cẩn thờ ơ nói.

“Hừ, tôi cũng muốn nhìn xem Đoan Mộc Phiệt chủ có thể bảo vệ được tên tiểu tử này hay không!”

Người đàn ông dẫn đầu Đông Phương Phiệt hừ lạnh, bay thẳng đến giết Diệp Phàm.

Đoan Mộc Cẩn khẽ động cơ thể, đứng chắn trước. mặt người dẫn đầu Đông Phương Phiệt, bàn tay mảnh khảnh vung lên, lập tức đâm xuyên qua cổ người đànông, chỉ một chiêu đã giết chết ông ta!

Đôi mắt tên cường giả Đông Phương Phiệt trừng lớn, ngã trên mặt đất chết không nhắm mắt!

Cảnh tượng này làm sắc mặt những người còn lại của ba Phiệt thay đổi, lộ ra sự chấn động.

Trước đây bọn họ không quá coi trọng Phiệt chủ mới của Đoan Mộc Phiệt.

Dù sao Đoan Mộc Cẩn mới gần 30 tuổi, hơn nữa do. Phiệt chủ tiền nhiệm của Đoan Mộc Phiệt đột nhiên chết bất đắc kỳ tử nên cô ta mới có cơ hội trở thành chủ của một Phiệt, bởi vậy không chỉ ở Đoan Mộc Phiệt cô ta khó làm cho người ta tin phục, đến tám Phiệt còn lại cũng không có ai xem cô ta là Phiệt chủ, còn rất khinh thường cô tai

Chính vì điều này nên cường giả Đông Phương Phiệt vừa rồi mới có thể làm lơ Đoan Mộc Cẩn mà trực tiếp ra †ay, nếu đổi lại là Phiệt chủ của tám phiệt còn lại, cho ông ta mười cái gan cũng không dám làm như vậy.

Nhưng Đoan Mộc Cẩn vừa ra tay đã khiến người ba Phiệt thấy rõ được thực lực của Phiệt chủ mới Đoan Mộc Phiệt, không thể khinh thường được!

“Còn ai muốn ra tay nữa không?”

Đoan Mộc Cẩn liếc nhìn người ba Phiệt, mở miệng nói.

Giờ phút này, Đoan Mộc Cẩn thể hiện ra uy nghiêm và uy áp của Phiệt chủ, khiến người của Phiệt khác sợ đến mức thở cũng không dám thở.

“Đoan Mộc Phiệt chủ, cô thật sự vì người này mà đắc tội ba Phiệt chúng tôi sao?”

“Cô biết cô làm như vậy có hậu quả gì không?”

Người đàn ông dẫn đầu Vũ Phiệt nhìn Đoan Mộc Cẩn, trầm giọng nói.

“Đây là chuyện của tôi, không cần ngài lo lắng!” “Hoặc là mấy người cút hoặc là chết!” Đoan Mộc Cẩn quát lên.

Ánh mắt đám người của Đông Phương Phiệt, Lâm Phiệt, Vũ Phiệt khẽ lập lòe, cuối cùng lựa chọn rút lui!

Hiển nhiên bọn họ cũng không tự tin khi chiến đấu với Đoan Mộc Cẩn!

Người của ba Phiệt nhanh chóng rời đi, Đoan Mộc Cẩn nhìn Diệp Phàm: “Chúc mừng công tử đã ra tù, xem ra việc tôi tìm mấy lão già trong Nội Các cũng không vô ícht"

Diệp Phàm liếc nhìn cô ta, nói: “Cô giúp tôi như vậy là muốn lấy được Long Tỷ à?”

“Công tử hiểu lầm rồi, đúng là trước đây tôi có đánh chủ ý lên Long Tỷ, nhưng nếu Long Tỷ đã ở trong tay công tử, chứng tỏ anh mới là chủ nhân của nó, tôi sao lại dám cướp đi thứ yêu thích của người khác chứ?”

Đoan Mộc Cẩn mỉm cười nhìn Diệp Phàm.

“Vậy cô có ý gì?”

Diệp Phàm nhìn đối phương.

“Tôi chỉ muốn kết bạn với công tử!”

Đoan Mộc Cẩn nói.

“Kết bạn? Tôi thấy cô có ý đồ khác mới đúng.”

Diệp Phàm liếc nhìn cô ta, hừ lạnh nói.

“Công tử hiện giờ đã đắc tội ba Phiệt này, bọn họ chắc chắn sẽ không bỏ qua cho công tử, nếu công tử đồng ý hợp tác với tôi, Đoan Mộc Phiệt tôi nhất định sẽ dốc toàn lực giúp công tử một tay!”

Đoan Mộc Cẩn nhìn Diệp Phàm nói.

“Chỉ là ba Phiệt mà thôi, tôi còn không để trong mắt!"

“Nếu cô không có việc gì thì tôi đi đây.”

Diệp Phàm nhìn Đoan Mộc Cẩn không chút khách sáo nói.

“Đây là thông tin liên lạc của tôi, nếu công tử có nhu cầu thì có thể liên hệ tôi bất cứ lúc nào!”

Đoan Mộc Gẩn nói thông tin liên lạc của mình cho. Diệp Phàm, sau đó xoay người rời đi.

“Thiếu chủ, người phụ nữ này không đơn giản!” Mộ Bạch nói.

“Đúng là không bình thường, mỗi lời nói đều có mục đích, tâm tư thâm trầm!”

Diệp Phàm nhếch khóe miệng, sau đó nói: “Đúng rồi, các người biết nơi đóng quân của quân Thiên Lang ở đâu không?”

“Thiếu quân chủ muốn đến nơi đóng quân của quân Thiên Lang sao?”

Mộ Bạch hỏi.

“Lần trước quân chủ quân Thiên Lang năm lần bảy. lượt muốn giết tôi, lần này ở nhà tù Tây Nam ông ta còn hối lộ quản ngục để giết tôi, việc này tôi phải thanh toán với ông ta!”

Diệp Phàm lạnh nhạt nói.

Đối với Diệp Phàm, hắn chính là người có thù tất báo!

Quân chủ quân Thiên Lang có thù oán với hắn, còn nhiều lần muốn giết hắn, hắn đương nhiên không thể tha cho đối phương.

Cho dù đối phương có là Quân chủ quân Thiên Lang, Diệp Phàm cũng không thèm để ý.

Dù sao ngay cả thống soái chiến khu và Vương gia của Long Quốc hắn cũng giết rồi, vậy hắn còn để ý một quân chủ à?

“Chu Thiên Lâm dám ra tay với thiếu quân chủ? Sớm biết vậy tối qua tôi đã một chiêu giết ông ta!”

Hoàng Bộ Thương lạnh lùng quát lên.

“Không sao, dù sao ông ta cũng chỉ sống thêm được một đêm!”

Diệp Phàm lạnh nhạt nói.

“Nếu thiếu quân chủ muốn ra tay với Chu Thiên Lâm, tôi có thể triệu tập quân Thiên Sách lại, đúng lúc quân Thiên Sách vẫn chưa rời đi!"

Mộ Bạch nói.

“Không cần, quân Thiên Sách vừa trải qua một trận đại chiến, để cho bọn họ nghỉ ngơi chỉnh đốn một chút đi, sau đó dùng phối phương tôi chuẩn bị lúc trước, phối nước thuốc cho họ ngâm một lần như vậy có thể nhanh chóng khôi phục thương thế, tăng cường sức chiến đấu của bọn họ”

Diệp Phàm trầm giọng nói.

“Nếu thiếu chủ không điều động quân Thiên Sách vậy cho quân Thiên Vệ đi đi, dù sao nơi đóng quân của quân Thiên Lang cũng có mười mấy vạn đại quân!”

Mộ Bạch mở miệng nói.

“Mọi người đi cùng tôi là được!”

Diệp Phàm lạnh nhạt nói.

Đám người Mộ Bạch gật đầu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play