Những tiếng cười lịch thiệp, những lời chào xã giao còn có cả những nụ cười công nghiệp xuất hiện trên môi của các vị khách đến đây dự tiệc. Một lúc sau, một hàng những chiếc Roll Royce Phantom khoảng hơn 7 chiếc dừng lại trước cổng của biệt phủ.

Những chiếc xe đó thì hút một ánh nhìn của tất cả mọi người đang có mặt ở đó.

Bước xuống khỏi bốn cái xe đầu tiên là đâm người Lục Tử Hàng, Vương Gia Ninh sánh bước bên Lục Tử Hàng trong bộ sườn xám cô đã đặt tại trung tâm lễ phục lần trước. Tiếp theo lần lượt là cặp Mộ Cảnh Thiên với Thẩm Giai Giai và cặp của Lục Tử Dương cùng Hứa Diệp, cuối cùng là ba người đám Hoàng, Nhiên, Thụy.

Đám người Lục Tử Hàng thu hút mọi ánh nhìn của tất cả mọi người. Rất nhiều người không nhịn được mà thốt lên cảm thán.

“ Đúng là hào môn có khác, thở thôi cũng thốt ra khí chất hào môn.”

“ Nhìn Lục thiếu với phu nhân của anh ấy thật là xứng đôi cả Mộ thiếu nữa với Lục nhị thiếu.” Một người khác cảm thán.

“ Ấy, người đứng cùng Lục nhị thiếu là ai thế? Sao tôi chưa từng thấy cô ấy.”

Bốn chiếc xe dừng lại sau cùng là đám người Vương Sở Hàn. Bọn họ cũng vô cùng hút ánh nhìn từ mọi người. Một phóng viên thốt lên.

“ Mẹ ơi, lần đầu tiên con được thấy những cậu ấm cô chiêu của Nam Hải tề tựu tại biệt phủ của Nhiếp gia. Ngày mai chắc chắn đây là tin hot của các mặt báo ngày mai đây mà.”

“ Nhìn ba vị tiểu thư đó mà xem, giá như tôi được đổi chỗ với họ thì tốt biết bao, ba bóng hồng giữa một dàn trai đẹp.”

“ Âu phục cùng sườn xám, 7749 cốt truyện đang trào ra trong đầu tôi. Mê quá đi thôi.”

Những lời khen ngợi, ca người không ngừng được thốt ra. Từ bên trong cửa lớn bước ra, Nhiếp Viên Thành mặc một bộ Âu phục màu đen lịch lãm tiến đến trước mặt đám người vừa mới đến.

“ Đợi mấy người lâu quá đấy. Vào thôi.”. Ngôn Tình Cổ Đại

“ Đi thôi.” Lục Tử Hàng lên tiếng, hắn đặt tay lên eo cô tiến vào bên trong căn biệt phủ.

Bọn họ tiến vào lần lượt theo thứ tự các vị lão đại đi trước, theo sau là mấy người trợ thủ đám Hoàng Nhiên cùng Tuấn Hào Trạch Vũ. Vào bên trong căn biệt phủ lộ rõ sự xa hoa của nơi này, những đèn chùm pha Lê lộng lẫy, những hàng rượu vang được xếp khắp nơi cùng những món tráng miệng được trang trí đẹp mắt. Khắp xung quanh nơi diễn ra bữa tiệc là những người phục vụ ăn mặc chỉnh tề trên tay là những ly rượu lúc nào cũng sẵn sàng phục vụ khách quý.

Tiếng nhạc vang lên cũng là lúc bữa tiệc được bắt đầu, nhân vật chính xuất hiện. Nhiếp lão phu nhân trong bộ sườn xám màu đen nhung cao cấp, bên ngoài còn khoác thêm chiếc khăn lông vũ màu trắng cùng chiếc vòng ngọc trên cổ khiến bà càng trở nên vừa tao nhã, vừa sang trọng.

Bà được một người hầu dìu xuống từ trên cầu thang, bà nhẹ nhàng lên tiếng.

“ Cảm ơn tất cả mọi người đã có mặt trong tiệc mừng thọ của Đào Như tôi đây. Chúc các vị có một buổi tiệc vui vẻ.”

“ Chúc lão phu nhân phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Một người giơ ly rượu trên tay lên to tiếng chúc mừng.

“ Đây là chút thành ý của Triệu Khâm tôi, mong lão phu nhân nhận cho.” Triệu Khâm — Triệu tổng của tập đoàn Triệu thị sai người đưa đến trước mắt Nhiếp lão phu nhân một chiếc hộp bằng vàng, bên trong là một chiếc bình gốm sứ đắt đỏ xuất hiện trong buổi đấu giá tại Nam Thành nửa năm trước.

Những người khác cũng thi nhau tặng món quà mình mang đến. Đến lượt Vương Gia Ninh, cô tiến lên trên tay cầm một hộp gỗ hương trầm, cô nhẹ nhàng tiến lên phía trước. Những bước đi nhẹ nhàng, uyển chuyển toát lên một khí chất tao nhã khó ai sánh được.

“ Lão phu nhân, đây là quà của cháu. Nhỏ nhưng lòng người không chê.”

“ Ta không chê, ta có thể mở ra xem chứ?”

“ Được ạ.”

Bà mở ra bên trong là chuỗi vòng Phật gỗ trầm luân, đó là chiếc vòng được cô thỉnh từ trên chùa về.

“ Rất tốt, ta rất thích. Con có lòng rồi.” Đào Như mở chiếc hộp ra thì vô cùng bất ngờ. Đó là món quà mà bà thích nhất.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play