Hắn có chút ngẩn người khi nghe thấy câu nói vừa rồi của cô nhưng cũng rất nhanh khôi phục về trạng thái lạnh lùng như ban đầu.
Thấy hắn không nói gì, cô nhìn lướt lướt qua Tần Minh Nguyệt cười như không cười mà tiến thẳng đến chỗ Lục Tử Hàng đang ngồi mà ngồi thẳng vào lòng hắn.
Lúc này, Tiểu Thụy vừa hay cũng mở cửa tiến vào nhìn thấy cảnh tượng trước mắt còn tưởng mình đi nhầm phòng nhưng khi nhìn kĩ lại thì không đi sai mà.
Vương Gia Ninh ngồi vào lòng hắn, vẻ ngoài thì nhìn nũng nịu nhưng trong thâm tâm cô đang gào thét không biết chính mình đang làm gì nữa. Cô chỉ muốn trả thù hắn chuyện hôm trước nhưng giờ lại ngồi thẳng vào lòng hắn, cô tự nhủ mình đã đâm lao thì phải theo lao.
Còn đối diện, Tần Minh Nguyệt sớm đã siết chặt con dao trên tay, cô không nhịn được mà nói hét lên.
“ Cô là ai? Lập tức xuống khỏi người anh Tử Hàng cho tôi. Ngay. Lập. Tức.” Cô ta nhấn mạnh từng chữ.
Vương Gia Ninh không vội để ý đến cô ta mà uống cạn ly rượu vang của hắn trên bàn rồi mới quay sang Tần Minh Nguyệt đáp lời.
“ Vương Gia Ninh. Là bạn gái của anh Tử Hàng của cô.”
Nghe đến hai chữ “bạn gái” Tiểu Thụy không nhịn được mà đánh rơi ipad trên tay xuống đất. Cậu biết chủ của mình từ trước chưa bao giờ động đến nữ nhân mà nay lại để im cho Vương tiểu thư ngồi trên đùi mình.
Tiếng rơi của ipad khiến mọi sự chú ý đổ dồn hết lên cậu. Nhưng chỉ có mỗi sự chú ý của Lục Tử Hàng vẫn dán chặt người con gái đang ngồi trên đùi mình. Tiểu Thụy nhặt ipad, lắp bắp lên tiếng.
“ Lục….Lục….Lục tổng, công ty có…có chuyện cần anh về xử lý.”
“ Tôi biết rồi.” Lúc này sự chú ý của hắn mới chuyển sang Tiểu Thụy. Hắn ghé sát vào tai cô thì thầm.
“ Vương tiểu thư, đùi tôi ngồi sướng đúng không?”
Lúc này cô mới định hình lại đứng lên, toan định rời đi thì hắn níu tay cô lại.
“ Tiểu Thụy, đi thanh toán.”
Để lại Tần Minh Nguyệt đang lửa tức giận đầy mình, hắn kéo cô ra xe. Hai người lên xe rời khỏi nhà hàng, lúc này cô mới nhớ đến anh mình. Cô lên tiếng hỏi.
“ Lục thiếu, tôi có thể gọi một cuộc điện thoại không?”
Hắn nhìn cô, không nói gì nhưng đã ngầm đồng ý ra hiệu bằng ánh mắt cho cô. Cô liền gọi điện cho anh mình.
*/reng reng/
*/reng reng/
Vương Sở Minh chờ không thấy em gái quay lại liền đi tìm, tìm không thấy liền biết rằng cô đã rời đi. Thấy tiếng điện thoại kêu, hắn vội nghe máy, không để cô nói trước hắn đã tức giận lên tiếng.
“ Vương Gia Ninh, em lại chạy đâu rồi?”
Cô vội giải thích.
“ Anh hai, em có chuyện em đi trước đây. Hôm nào mời anh đến Quảng trường uống rượu. Bye bye anh”
Không để anh nói gì thêm, cô liền tắt máy. Vương Sở Minh cũng chỉ biết thở dài sau đó cũng lái xe rời đi.
Cả quãng đường từ nhà hàng về tập đoàn không ai nói gì. Đến trước cửa tập đoàn, cô theo hắn vào bên trong, dù cho đã nghe nói đến tập đoàn đứng đầu Nam Hải về độ hiện đại nhưng khi đến cô cũng không khỏi kinh ngạc.
Khi thấy tổng giám đốc trở về bên cạnh còn có một người con gái theo sau, mọi người trong công ty không ngừng bàn tán về thân thế của người con gái kia.
Hắn đưa cô lên phòng tổng giám đốc, còn mình đi giải quyết công việc.
Cô đi một vòng thăm quan căn phòng rộng rãi, cô nhìn ra tấm kính bên ngoài cả thành phố liền thu gọn trong tầm mắt.
…..
Hơn hai tiếng sau, hắn rời khỏi phòng họp quay lại phòng tổng giám đốc vừa tiến vào đã thấy cô ngủ quên trên sofa.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT