Cả phòng thay đồ rơi vào im lặng, cuối cùng Thẩm Giai Giai không nhịn được lên tiếng. Từ đó cuộc cãi vã của cô và Mộ Cảnh Thiên bắt đầu.
“ Tiểu Ninh, cậu còn nhớ cái tên mình kể với cậu là hắn va vào mình làm đổ rượu lên người mình sau đó bỏ đi một không một lời xin lỗi không?”
“ Um.” Vương Gia Ninh cũng đã ngờ ngợ ra kẻ đó là ai.
“ Chính là hắn. Cái tên vô duyên đấy chính là Mộ Cảnh Thiên mình không thể nào quên được cái mắt lợn của hắn.” Vừa nói cô vừa chỉ tay về phía Mộ Cảnh Thiên.
“ Ấy, lúc đấy tôi không phải đã xin lỗi cô sau đó đưa tiền bồi thường cho cô rồi sao? Cô còn muốn gì nữa? Chả lẽ muốn tôi lấy thân báo đáp?”
“ Tôi thèm vào. Anh đâu xin lỗi, anh trực tiếp lấy tiền để lên bàn sau đó liền rời đi.”
“ Lúc đó tôi có việc gấp, hơn nữa tôi cũng đã xin lỗi cô rồi có mà tai cô có vấn đề.”
“ Chưa.”
“ Rồi.”
“ Chưa.”
“ Rồi.”
“ Chưa.”
“ Rồi.”
“ Ch…”
Hai người cãi qua cái lại, Lục Tử Hàng là người yên tĩnh không thích ồn ào cũng không chịu được lạnh giọng lên tiếng.
“ Muốn cãi đến bao giờ?”
Hai người kia nghe được giọng nói chết người này liền lập tức im lặng ngồi thẳng xuống chỗ mình.
“ Được rồi, Giai Giai lúc đó cậu cũng đã chửi hắn thậm tệ hết mức có thể rồi nên bỏ qua đi ha.” Hứa Diệp cũng lên tiếng giảng hòa.
“ Được rồi. Từng người đi thử đồ đi.” Vương Gia Ninh nhàn nhạt lên tiếng.
“ Gặp nhau ở nhà hàng.” Lục Tử Hàng đứng dậy sóng vai cùng Vương Gia Ninh rời đi.
……
“ Hợp đồng trong phòng tôi.” Lục Tử Hàng lên tiếng.
Cả hai cùng về phòng của Lục Tử Hàng, cửa phòng đóng lại Lục Tử Hàng tiến đến lấy hai bản hợp đồng một bản đưa cho cô.
“ Xem đi có chỗ nào muốn bổ sung thì nói. Hợp đồng kéo dài một năm, sau một năm tôi và cô kết thúc không còn bất kì quan hệ.”
“ Um.”
“ Sau khi ly hôn, tôi sẽ đưa cho cô 5 tỷ, một căn biệt thự ở Nam Thành Quốc Tế và một hòn đảo.”
“ Tại sao tôi phải ngủ chung phòng với anh?” Vương Gia Ninh sau một hồi đọc hợp đồng, cô khó hiểu hỏi.
“ Mẹ tôi là người rất tinh ý, nếu như tôi và cô ngủ riêng, bà ấy sẽ phát giác ra có gì đó không ổn.”
“ Nhưng tôi không có hứng thú gì với cô nên sẽ không làm chuyện gì đi quá giới hạn.”
“ Tôi còn có một yêu cầu nữa.”
“ Chuyện ly hôn sẽ là tôi đề xuất ly hôn không phải anh.”
“ Được.”
“ Lục thiếu, mong anh nói được làm được. Anh cũng đừng quên chuyện ban đầu anh nói với tôi.” Vương Gia Ninh vừa kí tên vừa nói.
“ Nhất định.”
Lục Tử Hàng cũng kí vào bản hợp đồng trên tay mình, sau đó hai người trao đổi hợp đồng để kí nốt tên vào bản còn lại.
“ Lục thiếu, hợp tác vui vẻ.”
“ Cũng nên đổi cách xưng hô rồi?” Lục Tử Hàng nhìn cô với ánh mắt sâu thẳm cùng nụ cười có như không trên môi.
“ Chồng à, hợp tác vui vẻ.” Vương Gia Ninh hiểu ý, giọng nói ẩn ý cùng nụ cười nhàn nhạt trên môi.
“ Hợp tác vui vẻ, vợ à.”
Hai người đều mang tâm tư của riêng mình bắt tay nhau thể hiện cho lần hợp tác này.
Ở nhà hàng……
Sau khi Lục Tử Hàng và Vương Gia Ninh cùng nhau sóng vai đi đến chỗ đám người Mộ Cảnh Thiên và Thẩm Giai Giai, Nhiên lên tiếng trêu đùa.
“ Lão đại, chị dâu hai người không phải đi trước tụi này sao? Sao giờ mới xuống vậy?”
“ Ăn cơm.” Lục Tử Hàng lướt qua cậu.
….
Sau khi vào bàn ăn, Vương Gia Ninh là người nâng ly trước.
“ Mọi người, về sau hờ mọi người chiếu cố nhiều hơn.”
“ Đều là người một nhà đừng khách sáo. Chị dâu nay mai vẫn nhờ chị dâu chiếu cố vài phần. Lần trước gặp chưa kịp giới thiệu, em là Lục Tử Dương – em trai của chồng chị.”
“ Tôi biết. Mong được chiếu cố.” Cô cũng đáp lại.
Tất cả người có mặt trên bàn ăn đều cùng nhau nâng ly cho tương lai.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT