Damon, tên đầy đủ là Damon Korb, và Victoria, tên đầy đủ là Victoria Gotti, thường bí mật hẹn gặp ở một ngọn đồi nằm ở phía bắc thành phố Dực Long, nơi họ có thể nằm bên cạnh nhau ngắm sao trời, tạm thời cách xa bầu không khí căng thẳng của cuộc chiến.
Từ đỉnh ngọn đồi nhìn lên chỉ thấy một khoảng không chật hẹp hình bát giác cân xứng một cách tuyệt đối, được tạo nên bởi cấu trúc kỳ lạ của mái vòm bê tông. Mái vòm bê tông, thứ đang bảo vệ họ, cũng đồng thời che khuất tầm nhìn của họ với thế giới bên ngoài.
Từ đỉnh đồi nhìn lên chỉ thấy một màn đêm tối đen, không trăng không sao. Cả hai đều biết rằng nếu không có mái vòm thì họ sẽ thấy Mặt Trăng ở một góc nào đấy tùy vào thời điểm quan sát và rất nhiều sao trên bầu trời. Bầu trời chắc hẳn rất đẹp, chỉ có điều cảnh đẹp ấy không dành cho họ.
Nhưng vào đêm nay, Victoria lại nhìn thấy một ngôi sao.
Ngôi sao rực sáng, tựa như viên kim cương lóng lánh đính trên bầu trời, khiến cô bất giác cảm thấy xao xuyến.
- Damon, ngôi sao kia tên là gì vậy?
Damon đáp mà không cần suy nghĩ:
- Anh không biết.
- Em chưa từng thấy ngôi sao này trước kia.
- Có thể do sự vận động của các thiên thể mà mùa này nó mới hiện ra.
- Damon, phải mất bao lâu nữa chúng ta mới được rời khỏi đây?
- Anh không biết. Nhưng nhất định chúng ta sẽ làm được. Chúng ta sẽ rời khỏi pháo đài này như những người chiến thắng và khi ấy em muốn đi đâu cũng được.
- Anh thật lòng tin như vậy sao?
- Tất nhiên là anh tin chứ. Chúng ta có một vị Tổng thống vĩ đại. Ngài sẽ dẫn dắt đất nước này đến chiến thắng cuối cùng. Thomas sẽ phải đầu hàng nếu không muốn bị xử tử như một tên tội phạm chiến tranh.
- Em cũng kính trọng Tổng thống, không nhiều như anh, nhưng em luôn nghĩ rằng Tổng thống là người đã được số phận lựa chọn để mang lại hòa bình vĩnh cửu cho Vùng đất Tự Do. Chính cô Valencia là người đã truyền ý nghĩ ấy cho em. Cô ấy yêu tổng thống, một tình yêu vừa thầm kín vừa công khai, vì tuy cô ấy không bô bô nói ra nhưng mà ai cũng biết. Điều ít người biết là cô ấy cũng đồng thời hết sức ngưỡng mộ ngài. Cô ấy luôn nói với em rằng Tổng thống của chúng ta chính là Người Được Chọn. Em không hiểu cô ấy lấy niềm tin ấy từ đâu, có lẽ từ tình yêu của chính mình chăng? Nhưng rồi em cũng bị niềm tin ấy ảnh hưởng. Chỉ có điều gần đây có nhiều việc khiến em bắt đầu nghi ngờ vào niềm tin ấy.
Damon cau mày:
- Chuyện gì?
Victoria khẽ nhỏm dậy:
- Nhiều lắm. Trước tiên là chuyện của cô Valencia. Cô ấy yêu Tổng thống một cách mù quáng, nhưng đã mấy lần Tổng thống lợi dụng cô ấy để thực hiện các kế hoạch của mình, chỉ tí nữa thôi thì cô Valencia đã chết rồi. Lại cả chuyện của Logan nữa. Tổng thống đã đẩy ông ấy đi và chúng ta mất một vị tướng tài, người có thể giúp chúng ta đánh bại Thomas. Rồi gần đây nhất là vụ của Daniel. Anh đã nhìn thấy các vết thương trên người Daniel chưa? Chẳng phải Daniel là bạn của Tổng thống sao? Tại sao ngài lại đưa bạn mình ra làm mồi nhử cho những kẻ nguy hiểm như vậy? Em nghĩ mãi không hiểu.
Damon phẩy tay, đáp lại một cách dứt khoát:
- Em vẫn nghĩ vớ vẩn như mọi lần. Tổng thống làm bất cứ điều gì cũng có lý do và mọi chuyện ngài làm đều xuất phát từ tình yêu dành cho nhân dân của ngài, đất nước của ngài. Ngài là một vị thánh, một Á Thần. Anh không muốn nghe những lời xúc phạm của em về Tổng thống nữa, Victoria.
Victoria thở dài:
- Anh luôn vậy. Trong mắt anh Daniel là một người tốt mặc dù ông ấy giết người như ngóe còn Tổng thống là Đứa Chúa hoặc ít nhất cũng là người được Chúa phái đến.
- Bởi vì đó là sự thật. Đúng là thầy Daniel giết cả nghìn người nhưng thầy luôn biết phân biệt đúng sai và chỉ giết những kẻ dám cả gan thách thức tổ chức của thầy và bạn của thầy. Kẻ nào dám xúc phạm Tổng thống chính là kẻ thù của thầy. Thầy là biểu tượng của lòng trung thành, ma túy Hãm Thần đã khiến thầy mất đi lí trí nhưng sâu thẳm trong trái tim thầy vẫn còn đó tình bạn giành cho Tổng thống. Anh tin rằng một ngày nào đó tình cảm này sẽ giúp thầy bình thường trở lại. Việc Tổng thống đặt thầy Daniel ở hệ thống đường ngầm trước nhà máy lọc nước là việc chẳng đặng đừng vì chúng ta không còn bất kỳ Sát Thần nào khác.
Victoria thấy Damon nói nhiều như vậy, không tranh cãi nữa mà nằm xuống.
Tình cảm của Damon dành cho Tài là tổng hợp của sự kính trọng, ngưỡng mộ và một chút thiêng liêng tôn giáo.
Damon có thể bỏ cô chứ không bao giờ từ bỏ niềm tin của mình.
Ánh mắt của Victoria hướng lên cao và bất chợt nhận ra rằng từ lúc nào trên bầu trời có tới ba vì sao chứ không phải một.
Cô nhỏm người dậy, thốt lên đầy kinh ngạc:
- Damon, trên trời có ba vì sao kìa.
Damon cũng nhận ra điều khác thường. Gã nhìn chằm chằm vào ba vì sao. Một ý nghĩ bỗng lóe lên trong đầu khiến cho gã nổi da gà.
- Chúng không phải là các vì sao. Chúa ơi, Victoria, chúng không phải là các vì sao.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT