Tin tức về cái chết của Kevin O'connell nhanh chóng loang ra, khiến lòng quân tan nát.
Mọi người càng chấn kinh hơn nữa khi biết bảy Sát Thần cận vệ của tổng thống O'connell chính là thủ phạm.
Nhà nước Oconnell vốn không được lòng dân, nhiều người chiến đấu chỉ vì bị ép buộc, nay phần lớn lãnh thổ đã mất, nhà lãnh đạo cao nhất thì bị ám sát, các Sát Thần đồng loạt gia nhập quân đội đối phương, lực lượng còn lại như rắn mất đầu, tự ý giải ngũ hàng loạt.
Thế thua không thể cứu vãn. John Green bèn ra lệnh thu quân Meridia về, củng cố phòng tuyến nơi biên giới.
Như vậy là sau ba tháng bị chặn đường, tình thế bế tắc, nhờ vào một chỉ đạo sáng suốt của Thomas mà quân đội Đế quốc Đại Bàng đã chinh phục thành công phòng tuyến Ngày Tận Thế. Thiệt hại sinh mạng dừng lại ở con số một trăm năm mươi bảy người, trong đó Vùng Giao Lưu vẫn được xem là tử địa lại hóa ra kết thúc nhàn hạ nhất.
Sau trận này, tên tuổi của Thomas Grey càng sáng chói như Mặt Trời.
Mọi người đều thừa nhận gã là danh tướng số một ở Vùng đất Tự Do, quân lực Đế quốc Đại Bàng mạnh nhất, thiện chiến nhất và được tổ chức tốt nhất, thêm vào đó còn có lực lượng Sát Thần đông tới mức khó tin. Tương lai nhiều khả năng Thomas sẽ hoàn thành việc thống nhất các nước riêng rẽ thành một khối.
Khu Nam chính thức được sáp nhập vào Khu Đông. Lãnh thổ của Đế quốc Đại Bàng giờ đây đã rộng lớn hơn bất kỳ quốc gia nào khác.
Ngay sau khi chiếm được Oconnell, Đế quốc Đại Bàng đã ráo riết chuẩn bị lực lượng cho việc xâm lược nhà nước Meridia.
John Green gửi thư cho Tài, cầu cứu.
Tài liền cho họp hội đồng cố vấn.
Hắn lên tiếng trước nhất:
- Các vị, John gửi thư cho chúng ta, nhờ phái quân cứu viện. Hiện nay lực lượng còn lại của John rất mỏng, không có khả năng kháng cự Đế quốc Đại Bàng lâu thêm nữa, nếu cố gắng cầm cự cũng chỉ được một tháng là tan rã. Tôi muốn hỏi ý kiến các vị về việc này.
Mọi người nhìn nhau. Phó Tổng thống Aleksei thận trọng nói:
- Đại Bàng chiếm được Meridia rồi thì chúng sẽ bao vây ta ba mặt, lúc ấy chúng cử ba Đại Đoàn Quân tiến từ ba khu vực Đông, Tây, Nam đồng loạt giáp công thì ta hỏng mất. Theo tôi ta nên cử quân đi cứu Meridia. Giúp chúng cũng là giúp ta.
Abraham phản đối:
- Cách này không được. Nếu cử quân đi giúp thì cử bao nhiêu quân và ai sẽ là tướng chỉ huy? Đại Bàng bản chất là một nhà nước quân sự, tất cả các nhà lãnh đạo của chúng đều xuất thân từ quân ngũ và đã có nhiều kinh nghiệm trên chiến trường, chứ chúng ta làm gì có ai biết chỉ huy quân đội? Cử vài trăm nghìn người thì vô nghĩa, mà cử cả triệu người thì không biết tác chiến thế nào. Lực lượng của Đại Bàng trang bị rất hùng hậu, tính cơ động rất cao, nếu hai bên tham chiến nhiều khả năng ta sẽ mất toàn bộ trang thiết bị hiện đại chỉ sau một trận đánh. Các trang thiết bị này ta mất bao nhiêu lâu mới tích góp được, không thể phí phạm.
Tài hỏi:
- Anh có đề xuất gì không, Abraham?
- Meridia trước sau gì cũng mất, ta giúp hay không cũng vậy thôi. Đó là một nhà nước xác sống, không có kinh tế cũng chẳng có tinh thần đoàn kết làm bệ đỡ. Theo tôi, chúng ta chỉ nên bơm tiền cho chúng để chúng cầm chân đám Đại Bàng càng lâu càng tốt. Ta cũng có thể cử người sang học hỏi kinh nghiệm tác chiến, nghiên cứu lối đánh của Đại Bàng để sau này lên phương án phòng ngự thích hợp.
- Ý đấy rất hay. Vậy nên cử ai đi?
- Logan đang rảnh rỗi, nên cử anh ta đi.
- Logan ư? Tôi e rằng Logan không gánh vác được việc này.
- Ồ, anh ta có năng khiếu đấy. Hồi xưa anh ta đã từng thay mặt Jackson quản lý T-rex rất tốt, nên nhớ nhân lực T-rex lúc đó là một triệu năm trăm nghìn người, tương đương một phẩy năm Đại Đoàn Quân, gần đây anh ta làm công việc thị trưởng cũng rất hiệu quả, dưới quyền anh ta tội phạm không có đất diễn. Chúng ta đang cần tìm tướng tài, nên cử người này đi đào tạo, tôi tin rằng sẽ có kết quả.
Tài suy nghĩ một lát, thấy ý kiến của Abraham có lý, liền cử Logan lãnh đạo năm nghìn người, mang theo lương thực, vũ khí và tiền bạc đến trợ giúp Meridia.
Buổi tối hôm đó, Emily Hà nói với hắn:
- Từ khi bổ nhiệm Adriel làm Giám đốc cơ quan tình báo quốc gia kiêm Cố vấn an ninh tối cao quốc gia, nhiều người trở nên e ngại rằng quyền lực của Adriel đang dần trở nên quá lớn. Người này vai vế đứng dưới Abraham mà sức ảnh hưởng còn cao hơn cả Aleksei, hầu như mọi quyết sách cấp độ quốc gia đều phải thông qua anh ta mới tiến hành được.
- Anh ta có thái độ gì sao?
- Thái độ của Adriel vẫn tốt, anh ta cư xử với mọi người rất lịch thiệp, mỗi lần gặp em đều hỏi han nhiệt tình, em bảo gì cũng nghe. Nhưng việc tập trung quyền lực, nhất là thứ quyền lực nhạy cảm như vậy vào tay một người không phải là điều tốt.
- Adriel đã theo chúng ta từ những ngày đầu, vào những thời khắc nguy nan nhất cũng chưa từng có ý đồ phản bội. Những người vừa trung thành, lại vừa có biệt tài như vậy cực kỳ khó kiếm.
- Em hiểu, nhưng thời đó Dực Long chỉ là một tổ chức con con, công việc duy nhất là ám sát giết người, bảo kê hàng hóa, còn bây giờ chúng ta là một nhà nước với vô số trọng trách cần phải thực hiện. Ở tầm mức quốc gia, quyền lực cần phải được chia sẻ và phân tán.
- Em muốn thay Adriel bằng ai?
- Có thể cho anh ta giữ lại chức vụ Giám đốc cơ quan tình báo quốc gia, nhưng nên chuyển giao vai trò Cố vấn an ninh tối cao sang cho Abraham.
Tài bật cười:
- Chẳng lẽ em không nhận ra rằng như vậy thay vì dồn quyền lực cho Adriel, em lại dồn quyền lực cho Abraham hay sao?
- Abraham thông minh, ranh mãnh nhưng trung thực, dễ đoán hơn Adriel. Giao cho người này vẫn có rủi ro, nhưng ngay cả như vậy thì em vẫn cảm thấy yên tâm hơn.
Tài vuốt tóc vợ. Thời gian gần đây công việc bận rộn, hai vợ chồng thống nhất rằng không đem việc về nhà, trên bàn ăn chỉ nói chuyện gia đình, con cái, nhưng ngày hôm nay Emily lại nói về Adriel suốt cả buổi, cho thấy cô bắt đầu thực sự lo lắng về con người này.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT