Trung lớn tiếng hỏi anh:

- Anh có biết tại sao thầy tôi lại tự gọi mình là Sát Chúa không?

Tài quát mắng:

- Tao không biết, cũng không quan tâm.

- Chữ Chúa ở đây vừa là Chúa tể tối cao, vừa có nghĩa tương tự như Ong Chúa. Nhiệm vụ lớn nhất, quan trọng nhất của Ong Chúa không phải là để chiến đấu mà là sinh ra thế hệ tiếp theo, giữ cho truyền thừa không đứt quãng. Thầy tôi đã dành cả cuộc đời để đào tạo ra các vị Hercules, Midas, Achilles và Adonis. Thầy đã tốn bao công sức mới đào tạo ra tôi. Tôi mang ơn thầy. Tôi sẽ trở thành Sát Chúa tiếp theo, dưới bàn tay của tôi Thần Thoại sẽ trở nên rực rỡ.

- Mày, mày, mày bị chúng nó tẩy não rồi. – Bởi tức giận quá đỗi mà Tài trở nên lắp bắp. – Mày không thấy Midas vừa tự thừa nhận đã giết bố chúng ta ư? Lão giết bố của anh em ta và bắt mày đi, đâu phải vì mục đích tốt đẹp gì mà chỉ muốn mày dùng cuộc đời còn lại phục vụ cho chúng. Chúng đang lợi dụng mày mà thôi. Mày là một công cụ của Sát Chúa. Trung ơi, em còn nhớ những năm tháng gia đình ta vui vẻ bên nhau? Em không thể vì người ngoài mà chống lại gia đình em.

Những câu cuối cùng này Tài nói bằng tiếng Việt. Trung lắc đầu, vẫn trả lời bằng tiếng Anh:

- Những tình cảm tầm thường không phải là thứ đáng để tôi quan tâm nữa. Anh có biết thần Zeus đã giết cha đẻ của mình để giành quyền cai trị Olympus? Người muốn làm nên đại nghiệp không thể bận tâm về mối quan hệ máu mủ phiền toái.

Tài tháo mặt nạ ngăn khói ra, quẳng sang một bên, ngửa đầu lên trời cười như điên dại.

- Phiền toái ư? Ha ha, hóa ra tao đã hy sinh cả cuộc đời vì một người như mày. Ngay từ đầu tao đã biết rằng chiến dịch này sẽ thất bại nhưng vẫn liều lĩnh đến đây để được nhìn thấy mày. Tao đã làm tất cả vì mày. Tao đã giết người và nhiều lần suýt bị người giết, tao xa lánh những thú vui và tiện nghi trên thế gian, hàng đêm tao chỉ ngủ được vài tiếng đồng hồ vì nghĩ biết đâu mày đang thức. Thật không ngờ, Trần Tuấn Trung, mày lại là một thằng em như thế, một đứa con như thế. Từ bất hiếu không đủ để diễn đạt bản chất của mày. Mẹ ơi, bố ơi, gia đình chúng ta bất hạnh như thế nào mới sinh ra một đứa con như vậy.

Trung bị anh trai mắng xối xả trước đám đông, gương mặt hết trắng lại đỏ, cuối cùng vì quá hổ thẹn mà trở nên mất bình tĩnh.

- Trần Tuấn Tài, anh không đủ tư cách để phán xét tôi. Xét thấy anh trước đây từng là anh tôi nên ngày hôm nay tôi bỏ qua, nhưng những kẻ theo đuôi anh đến đây phải chết.

Trung vung tay, không ai nhìn thấy vật gì bắn ra từ tay gã mà X2 lăn quay ra chết, trên đầu găm một viên bi ve chính giữa trán.

Các thành viên Kraken hoảng sợ, vội hò nhau cẩn thận. Trung thấy vậy thì cười nhạt.

- Lũ rác rưởi tầm thường. Ta sẽ bắn vào trán của ba thằng đứng bên trái, chúng mày đỡ được đòn này thì có thể bước ra khỏi đây.

Ba người được Trung chỉ mặt là X4, X5 và X6, lúc này cả ba vội rút tổng cộng sáu con dao chắn ngay trước trán. Trung búng tay, ba viên bi bắn đi, chia thành ba đường vòng qua sáu con dao, găm vào trán của ba người, cân đối như dùng thước đo để khảm vào.

Emanuel gầm lên:

- Trần Tuấn Tài, thằng khốn em trai cậu quá lợi hại. Cậu là người giỏi nhất trong số chúng tôi, mau làm gì đi, không chết cả lũ bây giờ.

Tài bật khóc, những sợi tóc rủ lòa xòa trước trán. Hắn không còn ý chí chiến đấu tiếp nữa. Hắn chiến đấu vì điều gì bây giờ? Hắn chỉ muốn chết mà thôi.

Bên phía Kraken lúc này còn tám người. X1 ném con dao trong tay về phía Trung, Trung bắn ra một viên bi ve, viên bi chạm vào mũi dao làm nó bật ngược trở lại, cắm thẳng giữa trán X1. X1 lăn ra chết tốt.

Tất cả mọi người trong phòng thấy cảnh tượng đó đều sợ run người.

Midas vỗ tay khen ngợi:

- Tuyệt vời, Apollo, chiêu đó trên đời này ngoài Sát Chúa ra chỉ còn mỗi con là có thể thực hiện được mà thôi. Ngay cả ta cũng phải bó tay.

Trung ngẩng cao đầu kiêu hãnh:

- Không như vậy làm sao xứng với danh hiệu này?

Những người còn lại của Kraken nhìn nhau, định chạy trốn, nhưng ngay lập tức họ nhận ra rằng đường rút lui đã bị chặn. Một thanh niên tóc xoăn, mặc áo trắng, ngoại hình đẹp đẽ tuyệt vời không rõ từ lúc nào đã xuất hiện sau lưng họ.

Emanuel đoán được kẻ mới đến là ai:

- Adonis?

Adonis mỉm cười:

- Phó Tư Lệnh cũng biết đến tôi sao? Ông dám tự mình đến đây cũng là người can đảm đấy. Nhưng ông còn yếu quá.

Adonis bước vào giữa đám người, thản nhiên như thể đang tản bộ trên con đường vắng. X3 vung dao lên, chưa kịp làm gì đã bị Adonis đâm một ngón tay vào cổ họng, tức thì miệng sùi bọt mép, hai mắt lồi ra ngoài, lăn ra đất chết ngay tại chỗ.

Emanuel gầm lên, ra lệnh cho lực lượng bắn tỉa túc trực bên ngoài thông qua chiếc máy bộ đàm.

- Mau nổ súng. Hỏa lực tập trung vào tầng một. Mau lên.

Tức thì tiếng súng nổ vang trời. Hàng chục nghìn viên đạn vã như mưa vào tầng một tòa nhà Olympus. Vốn việc tấn công bừa bãi này không nằm trong kế hoạch, nhưng Emanuel nhận ra rằng người bên lão đã rơi vào đường cùng, nếu không thực hiện biện pháp cực đoan chắc sẽ chết bằng hết.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play