Ngày đông ở Đại Quốc lạnh giá thấu xương, tuyết đọng ba thước, khăp mặt đất đều là tuyết phủ trắng xoá.
Trong lò đồng, nhựa thông không ngừng thiêu đốt sưởi ấm cả căn phòng, trên lò lửa còn đang đun rượu ngon, trên bàn ăn có đồ ăn nóng hổi.
Phủ đệ của công tử Khương Kỳ Đại Quốc cực kỳ xa hoa. Y thường đãi yến tại phủ, mỗi lần đều sẽ gọi nhạc sĩ và vũ cơ, hôm nay khách nhân lại đặc biệt, là một vị tôn khách ưa thích yên tĩnh.
Khương Kỳ tự tay châm hai chén rượu, một chén của chính y, một chén Chiêu Linh uống.
Rượu hoa tiêu của Đại Quốc không gắt mà mang vị cay nhẹ, vào bụng ấm áp, trôi xuống dạ dày, hệt như đang uống nước nóng.
Khương Kỳ nhấp một ngụm rượu, nói: “Ta vốn tưởng sứ thần năm nay Dung Quốc phái tới vẫn là Tả Đồ, ai ngờ người tới lại là Vân Thuỷ quân.”
Chiêu Linh uống liền hai chén rượu hoa tiêu, thân thể ấm hẳn lên, ngay cả ngón tay và lỗ tai đều bị hun nóng. Y chậm rãi nói: “Sang năm sẽ không còn là ta, năm nay còn có thể ôn chuyện cùng công tử.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT