Ánh nắng ban mai chiếu sáng vùng trời Mạnh Dương thành như trong suốt. Chiêu Linh đứng bên lỗ châu mai nhìn về phía khu tinh luyện kim loại, vô số hương khói lượn lờ bay lên cao, từ bên trong nhìn ra chỉ thấy tràn ngập khói mù, yếu ớt chiếu vào khuôn mặt của đám người đang lao động giữa những tầng sương dày đặc. 
Ngày đông phía Nam rất ít khi có tuyết, cỏ cây tươi tốt, núi Tử Đồng như được dát một tầng tím bạc lên, vừa đẹp đẽ lại vừa tà mị. 
Khi Chiêu Linh biết đám tím bạc ấy dược tạo nên từ hoa cỏ, đáy lòng y không khỏi thán phục. 
Vệ Bình đi theo phía sau Chiêu Linh, vừa leo lên lỗ châu mai, nhìn về phía Đông, phản ứng đã vô cùng nhanh nhẹn đoán được khởi nguồn của sắc tím: “Đây là cánh đồng hoa chuồn kéo dài mấy dặm. Trước đây đám người tìm đồng lên núi tìm đồng chuồn, nơi có thứ này chắc chắn sẽ có mỏ đồng.”
Núi Tử Đồng có đến mấy ngàn nô lệ, đây là nơi cực khổ nhất, lại kéo dài hoa cỏ đẹp đến mê hồn, lạnh lùng chứng kiến quặng mỏ kéo dài đã mấy trăm năm.
Chiêu Linh lẩm bẩm nói: “Quả thực khiến người ta khó quên.” 
Y đã từng hỏi Việt Tiềm có đi qua Mạnh Dương thành chưa. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play