"Celuecus?" Medusa tìm kiếm dấu vết đuôi cá vàng khắp xung quanh, hơi mất kiên nhẫn, anh cố gắng bình tĩnh nói: "Ra đây, tôi đếm đến ba."
Celuecus nằm rạp trên nhánh cây nhìn người đang đưa lưng về phía hắn. Trên cần cổ trắng nõn của chàng trai tóc bạch kim ửng đỏ, một mùi hương trước giờ chưa từng ngửi thấy hòa lẫn với hơi thở lạnh lẽo vốn có trên người anh, biến thành hương thơm quyến rũ.
"Một..."
"Hai..."
Hắn không nhịn được cúi người xuống, đến gần gáy anh hít một hơi thật sâu.
Đáng lẽ là mùi vị hận tận xương tủy, nhưng mỗi lần hắn ngửi thấy đều cảm thấy... rất khát.
Một bàn tay lạnh lẽo đặt lên vai hắn, kéo hắn xuống khỏi cây. Celuecus cứ thế ngã "ầm" xuống cạnh chân anh.
"Lần nào cũng trốn bên trên, dùng ngón chân cũng đoán được." Medusa khom người, bóp cằm hắn, ánh mắt nghiền ngẫm: "Nếu lần sau muốn chơi trốn tìm với tôi thì có thể sáng tạo chút không?"
Celuecus quấn chân anh như rắn, Medusa không đứng vững, tay run lên, giọt rượu trong ly rơi xuống bên môi Celuecus.
Thấy hắn liếm liếm rồi hím mắt nhìn mình, nghiêng đầu, hình như tò mò đây là gì, Medusa cười cười, lay rượu trong ly: "Đây là rượu, cũng là thức uống xa xỉ đối với chúng tôi, muốn thử nữa không?"
Celuecus gật đầu.
Dáng vẻ này hệt như chó nhỏ xin ăn, Medusa nhìn hắn, hợp một ngụm nhỏ, đổ rượu còn lại vào lòng bàn tay, đưa đến bên môi hắn, khẽ cười: "... Cheers, vì sự gặp gỡ của hai ta."
Thật ra tiếng mẹ đẻ của anh là tiếng Anh người Thiên Châu sử dụng, vì đang ở Saint Buren nên anh cố ý che giấu sự thật này, trước nay không sử dụng. Nhưng lúc này đây... anh muốn gỡ bỏ lớp đề phòng này với Celuecus....
Bàn tay có màng ẩm ướt nắm lấy cổ tay anh, Celuecus nhìn anh chăm chú, mô phỏng theo phát âm của anh một cách trúc trắc: "... Ch... eers."
Medusa không khỏi bật cười. Sau khi anh rời khỏi đội cảm từ, đã nhiều năm rồi anh chưa từng uống rượu vui vẻ với ai như đêm nay. Anh cảm thấy tai và má mình hơi nóng lên, hơi say, Celuecus nhìn anh mấy giây, cúi đầu liếm sạch rượu trong lòng bàn tay anh, đuôi cá vàng kim quấn quanh mắt cá chân anh như lửa thêm cồn, nhiệt độ tăng vọt trong thoáng chốc.
Sau đó, làn da màu đồng lạnh của người cá thiếu niên ấm lên và sẫm hơn có thể thấy bằng mắt thường, hai má là rõ nhất, đến cả đôi tai hình cánh màu vàng cũng phiếm đỏ nhạt, lúc ngước mắt lên nhìn anh, đôi mắt xanh lục như động vật hoang dã ấy cũng mơ màng như đang say, ánh mắt thoáng vẻ mê loạn tối tăm.
"Không phải cậu say rồi đấy chứ?" Dáng vẻ này khiến Medusa thấy buồn cười, anh không kìm được đưa tay lên vuốt ve tai và má Celuecus, khiến cơ thể hắn chấn động, đôi cánh trên lưng chợt giương ra, bay lên cây trên đỉnh đầu.
Lá rơi xào xạc quanh người, Medusa lại thấy rất vui vẻ. Trong Đế quốc Saint Buren, có lẽ người cá này tồn tại duy nhất anh không cần đề phòng quá. Anh dựa vào thân cây phía sau, từ từ nhắm mắt lại.
Celuecus nhìn anh chằm chằm, im lặng bò xuống từ trên cây.
Anh đã không đề phòng hắn nữa, hình như đã ngủ rồi, mái tóc bạch kim rủ xuống mặt, lộ ra vẻ yếu ớt và mềm mại khác hẳn bình thường.
Vì sao lại không dè chừng hắn nữa? Có phải... anh có chút xíu yêu thích thật lòng với hắn không?
Không... hắn không nên hy vọng quá nhiều với người máu lạnh thế này.
Yết hầu yếu ớt lộ ra trước mắt hắn, chỉ cần hắn muốn là có thể dễ dàng xé toạc nó ra bằng móng vuốt sắc nhọn... nhưng chẳng mấy chốc Celuecus đã ý thức được, mình đang nhìn chằm chằm vào đôi môi ướt át hơi hé mở của anh.
Hắn nuốt nước bọt, ký ức xưa dần hiện ra trước mắt.
Lúc đó, một lần duy nhất anh ngủ trước mặt hắn... là sau cuộc va chạm nguy hiểm kia, hắn nhớ anh bị thương nặng, hôn mê tạm thời.
Tồn tài mạnh mẽ không gì sánh được, đã giày vò hắn chết đi sống lại vô số lần cũng ngủ trước mắt hắn mà chẳng hề đề phòng gì, hệt như hiện tài.
Như so với việc giết anh, hắn vẫn muốn... hôn anh, chiếm lấy anh hơn.
"Tranh thủ lúc này đi." Trong tai truyền đến lệnh của Clorokawa rất rõ ràng: "Frukz, phát sóng âm, sau đó, thả 'trái cấm' ra."
Frukz nhìn vào camera, hơi trì trệ, sau đó ấn nút. Nhìn làn sương trắng lan vào rừng nhân tạo, anh ta lắc đầu, tặc lưỡi cảm thán.
Hăng thật đấy.
Vừa phát sóng âm có thể khiến người cá động dục, vừa thêm vào thuốc kích dục thể khí... "trái cấm" là thuốc bí mật mạnh nhất do viện y học Đế quốc chế tạo, nghe nói tăng lữ uống vào cũng sẽ thành quỷ tà dâm... bình thường Medusa kia hệt như đóa hoa lạnh lùng trên núi cao không thể xâm phạm, không biết dùng thứ này rồi sẽ thành thế nào đây...
Tưởng tượng thử xem, nếu gương mặt lạnh lùng xinh đẹp ấy đỏ ửng, dạng chân mặc người ta chiếm lấy, Frukz chợt cảm thấy khoang mũi mình nóng lên.
Kích thích quá đi thôi... người cá kia sẽ điên cuồng vì anh nhỉ...
Chậc, e rằng dù Medusa có giá trị vũ lực cao cỡ nào cũng không thoát khỏi kiếp nạn rồi.
......
"Agaras..."
Một chuỗi sóng âm kỳ lạ truyền đến chợt gần chợt xa, giống như tiếng kêu của sinh vật biển đã tuyệt chủng từ lâu kia.
Hơi nóng lẫn với mùi hương nồng đậm phả lên mặt, Medusa nâng mí mắt nặng trĩu lên, tầm mắt mơ hồ bắt gặp đôi mắt xanh sẫm màu gần đó.
"Celuecus?"
Celuecus nàm rạp trên gối anh, hô hấp nặng nề, con ngươi giãn ra không tự nhiên lắm. Hơi hoảng sợ... hoặc hưng phấn. Chuyện gì vậy? Medusa cau chặt mày, cảm thấy hơi khó thở, Celuecus cũng biến thành bóng chồng* rồi.
Uống nhiều rồi sao?
Nhưng, mới một ly Brandy mà, với tửu lượng của anh thì không say được.
Chẳng lẽ bệnh tái phát nữa rồi?
Thuốc... thuốc trong khoang ngủ.
Medusa miễn cưỡng vịn thân cây đứng lên, lảo đảo men theo cầu thủy tinh đi về trạm quan sát, đột nhiên "ầm" một tiếng, giống như viếng nổ ở đâu đó, dưới chân chợt chấn động, anh trượt chân ngã xuống nước.
Một đôi tay nóng hổi đỡ lấy anh.
Khung xương của thiếu niên không thô to, nhưng cũng đủ chắc để có thể ôm ngang anh lên trong nước. Anh ngẩng đầu lên, không biết mặt mình ửng đỏ trông vô cùng diễm lệ, chỉ cảm thấy hoa mắt chóng mặt, vô thức giữ vai Celuecus, năm ngón tay luồn vào mái tóc xoăn đen của hắn, ra lệnh: "Celuecus... đưa tôi lên, về trạm quan sát, ngay bây giờ."
Celuecus cụp mắt nhìn anh, đôi mắt xanh lục tối tăm, ánh mắt hơi sai sai.
... Ánh mắt ấy không còn ngoan ngoãn phục tùng như trước mà lờ mờ lộ ra tính xâm lược cực kỳ nguy hiểm.
—
Chú thích:
*重影: Nói dễ hiểu thì nó là hình ảnh chúng ta thấy khi hoa mắt á, một người thành nhiều người.:>
—
Nhân vật phụ trong truyện của Thâm Hải mãi đỉnh, mãi biến thái. =)))
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT