Đối với bọn họ mà nói, Lý Phong chỉ là một nhân vật nhỏ. Hẳn chỉ có thiên phú màu lam sơ cấp, loại thiên phú này ở trong phú Thần Văn quá nhiều, hoàn toàn không đáng nhắc tới.

Mà Vương Tuấn lại có thiên phú màu đỏ sơ cấp, chênh lệch thực sự rất rõ ràng!

"Trong lòng bọn họ, một trăm Lý Phong cũng không quan trọng bằng một Vương Tuấn.

Trong tất cả mọi tông phái đều bất công như vậy, có thiên phú cường đại thì nhận được càng nhiều ưu đãi, thiên phú kém thì tài nguyên rất ít.

Nhưng cũng chính loại bất công này mới khiến cho tất cả mọi đệ tử đều liều mạng cố gắng.

Nếu như đệ tử ngoại môn và đệ tử nòng cốt có đãi ngộ giống nhau, vậy thì làm gì còn ai nỗ lực làm gì nữa?

"Tam trưởng lão nói không sai, nếu như muốn được coi trọng thì nhất thiết phải bày ra đủ tiềm lực” Lý Phong nghe Tam trưởng lão nói xong thì gật đầu, không hề phản bác chuyện này.

Trên thực tế, cho dù là ở nhà họ Lý cũng như thế mà thôi. Những người có thiên phú trong gia tộc thì sẽ được hưởng nhiều lợi ích, được gia tộc dốc lòng bồi dưỡng.

“Đáng tiếc, ngươi lại không có tiềm lực đó.” Vương Tuấn lạnh lùng nói.

“Vương Tuấn, câu này của ngươi sai rồi."

Lý Phong liếc nhìn Vương Tuấn một cái, sau đó. thân ảnh khẽ động.

Xoạt!

Chớp mắt một cái, thân ảnh của hẳn đã trực tiếp xuất hiện ngay trước bia Thiên Phú,

Toàn bộ tấm bia có độ cao khoảng bảy mươi mét, trên bia đá được chia làm bảy khu vực, màu trắng, màu đen, màu lam, màu xanh, màu đỏ, màu vàng, màu tím!

Không nói đến màu trắng và màu đen, năm màu còn lại chính là thứ quyết định địa vị của các đệ tử trong phủ Thần Văn!

“Lý Phong muốn làm gì thế?”

“Chẳng lẽ hắn muốn kiểm tra thiên phú tại bia Thiên Phú một lần nữa à?”

Mọi người nhìn thấy cảnh này thì bắt đầu bàn tán xôn xao.

“Hai tháng trước hẳn vừa tiến vào phủ Thần Văn thì đã kiếm tra thiên phú rõi mà, bây giờ hắn kiểm tra lại lần nữa làm cái gì chứ? Chẳng lẽ hẳn lĩnh ngộ được thiên phú trên đõ án rồi? Có thể khiến cho thiên phú Thần Văn sư của hẳn tăng lên?”

“Không thể nào! Không ai có thể lĩnh ngộ thiên phú trên đồ án trong thời gian ngắn như thế được! Trước đây phủ Thần Văn chúng ta cũng có người lĩnh ngộ được một tỉa thiên phú trên đồ án, sau đó thiên phú Thần văn sư lập tức tăng lên, nhưng người lĩnh ngộ thời gian ngắn nhất cũng là một năm!”

Tất cả mọi người nhìn thấy động tác của Lý Phong thì trong mắt đều lộ ra vẻ khiếp sợ.

Bọn họ cảm thấy Lý Phong không thể nào tìm hiểu được thiên phú trên đồ văn, nhưng mà nhìn tình cảnh trước mắt thì có vẻ như Lý Phong có tự tin rất lớn

“Ha ha, Vụ Nham, xem ra bia Thiên Phú chính là con át chủ bài của Lý Phong. Kiếm Hàn cười ha hả nói.

“Theo ta được biết thì người lĩnh ngộ được đồ văn trên bia thiên phú trong phủ Thần Văn các ngươi nhanh nhất cũng phải mất tới một năm, tiểu tử này có vẻ như rất tự tin”

“Hừ, đúng là không biết tự lượng sức mình” Trạm Lô của Huyền Đạo môn nhìn thoáng qua Lý Phong một cái, lắc đầu nói.

Ông ta cảm thấy Lý Phong không thể thành công được.

Lúc này, Vụ Nham lại không nói câu nào, ánh mắt nhìn về phía Lý Phong, trong mắt cũng không chắc chẩn lầm về hắn.

Vừa rồi, khi Lý Phong nói muốn tới bia Thiên Phú kiểm tra thiên phú của mình một lần nữa thì ông ta lập tức đoán được khả năng này, nhưng ngay sau đó đã nhanh chóng phủ đỉnh.

Đúng như những lời Kiếm Hàn nói, người lĩnh ngộ đồ văn nhanh nhất cũng phải mất một năm, Lý Phong mới tới phú Thăn Văn được hai tháng, làm sao có thể thành công chứ?

Tất cả mọi người đều nhìn về phía thân ảnh đang đứng trước bia Thiên Phú.

“Lại đứng ở chỗ này rồi”

Lý Phong ngẩng đầu nhìn tấm bia đá thật lớn, yên lặng nói.

Toàn bộ tấm bia đá được bao trùm bởi một đồ án thật lớn, nhìn qua chẳng thấy có bất cứ quy luật nào, giống như có người nào khắc họa lung tung lên, nhưng lại tạo ra một mỹ cảm kỳ diệu.

Lúc trước, khi hắn mới tới phủ Thần Văn thì không hiểu tấm bia đá đó đại diện cho cái gì, nhưng bây giờ hẳn đã biết rồi.

Dưới ánh mắt của mọi người, Lý Phong không chút do dự, vươn tay phải chạm vào tấm bia đá.

Ong...

Bia đá lập tức tắn ra dao động, nhanh chóng bao trùm lên hẳn, sau đó dao động này tiến vào thân thể hắn, rà quét mọi khu vực trên thân thể hắn.

Lý Phong lại cảm thấy mình tiến vào một không gian kỳ dị. Bên trong không gian này không có gì cả, chí có một bức đõ án khổng lồ, chính là bức đồ án trên bia Thiên Phú!

Bùm!

Ngay sau khi hắn tiếp xúc với bia Thiên Phú thì một luồng sáng màu trắng lập tức từ trên tấm bia phóng thích ra.

Luồng sáng màu trắng bay thắng lên trên, sau đó biến thành màu đen. Màu đen nhanh chóng đi tới khu vực màu lam!!

Đây cũng là khu vực lần trước Lý Phong kiểm tra đã đạt tới!

“Thiên phú màu lam sơ cấp là cực hạn thiên phú lúc trước của Lý Phong, lần trước thiên phú của hắn chỉ dừng lại ở đó”

“Có thể tiếp tục bay lên cao không?"

“Chắc là không thể bay lên được nữa đâu, nhưng nhìn Lý Phong thì có vẻ như hắn rất tự tin.”

Mọi người đều đang nhìn, chờ đợi xem liệu Lý Phong có thể tạo nên kỳ tích hay không,

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play