Nghiêm Thành Lý dừng chân trước cửa, đối diện với cánh cửa chống trộm đã phai màu vì thời gian, ông không lập tức đi vào mà còn ngăn cản vợ đang từ phía sau đi tới, ý bảo bà chờ một chút.
Mẹ Nghiêm khó hiểu nhìn ông vuốt phẳng lại cổ áo sơ-mi, còn lấy keo ra vuốt vuốt lại tóc, bà nhíu mày, rùng mình nói: “Ông làm gì mà điệu hạnh thế kia?”
Nghiêm Thành Lý lạnh lùng, mím môi nói: “Sau khi vào bà tuyệt đối không được nói như vậy.”
“Ông có giỏi thì sau khi vào cũng làm như vậy đi, chẳng bình thường cả ngày nay rồi.” Mẹ Nghiêm sẽ giữ thể diện cho ông nhưng vẫn hỏi nhỏ: “Tôi nói ông, có cần phải như vậy không? Không biết còn tưởng rằng ông mới là người đi ra mắt phụ huynh đấy. Lúc trước khi ông đến gặp ba tôi cũng đâu có căng thẳng như vậy?”
Nghiêm Thành Lý bị mẹ Nghiêm nói vậy ho mấy tiếng liền, không cãi lại được, chỉ có thể bối rối la lên: “Bà đừng nói bậy! Làm quái gì có!”
Mẹ Nghiêm xùy ông, lấy khủy tay huých chồng mình ra, trực tiếp nhấn chuông.
Chuông cửa không kêu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play