Thời gian họp lớp lại tình cờ rơi đúng vào ngày nghỉ của Phương Chước, chỉ là khách sạn cách đại học A hơi xa một chút.
Đã hẹn là ăn tối, nhưng mới mười giờ sáng Nghiêm Liệt đã đến trường học, đứng nhắn tin cho Phương Chước ở bãi đậu xe tầng một của khu ký túc xá.
Phương Chước xỏ giày rồi chạy vội xuống dưới lầu.
Cô quét thẻ rồi bước ra khỏi cửa, vẫn đang tìm người. Nghiêm Liệt ở bên kia nghe thấy tiếng động thì thò đầu ra khỏi bóng râm, giơ tay về phía cô, cười toét miệng.
Nghiêm Liệt cứ như thể trời sinh thuộc về mùa hạ. Đôi mắt trong veo, tính cách phóng khoáng và nụ cười hồn nhiên, mang đầy vẻ nhiệt huyết và sức sống của tuổi trẻ. Cụm từ hăng hái vô cùng thích hợp với anh, dễ dàng khiến người khác rung động, cũng dễ dàng khiến người ta lạc lối.
Cơn gió mùa hạ thổi từ bên kia bãi đậu xe tới, ôm lấy Nghiêm Liệt rồi lướt qua Phương Chước.
Phương Chước đi tới, giơ tay che ánh sáng, cất tiếng hỏi: “Anh tới sớm vậy làm gì?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT