Nghiêm Liệt bình tĩnh lại không được bao lâu thì bất thình lình hỏi tiếp: “Em biết không?”
Phương Chước thầm nghĩ cô không muốn biết.
Cô lau sạch vết nước mưa, gấp giẻ lau lại rồi lật mặt khác, lau thêm lần nữa.
Nghiêm Liệt từ tốn lấy lòng cô: “Thật ra anh mua quà cho em đấy.”
Phương Chước hỏi ngược lại: “Tại sao anh lại dùng ‘thật ra’?”
“Lẽ ra anh định đưa cho em luôn nhưng ai ngờ em không ở trường, anh vội vã đến đây tìm anh nên quên mang quà theo luôn rồi.” Nghiêm Liệt nhẹ nhàng nói: “Anh mua cho em mấy bộ quần áo.”
Nghe không có gì lạ cả, Phương Chước bảo: “Em mua xong rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT