Phương Chước có rất ít quần áo. Lúc trước học cấp 3 thì cô không phải lo lắng, dù sao đa phần đều mặc đồng phục học sinh, đâu ai để ý cô mặc cái gì bên trong đồng phục.
Sau khi lên đại học, tủ quần áo ‘suy dinh dưỡng’ của Phương Chước gần như đã trở thành thương hiệu của cô. Ngay cả Vu Thanh Giang cũng nói Phương Chước là người đầu tiên mà cô ấy chỉ cần liếc nhìn bóng lưng một cái cũng có thể đoán được là ai.
Diệp Vân Trình nhanh chóng phát hiện ra vấn đề này. Đặc biệt là vào một ngày mưa nào đó, Phương Chước cố ý đến thăm ông. Bởi vì nhiệt độ giảm xuống khá nhiều nên cô mặc một chiếc áo khoác cũ đã hơi nhỏ, không rõ được mua từ năm nào.
Thế hệ trước của nhà họ Diệp rất trọng nam khinh nữ, khi Diệp Diệu Linh còn bé chưa bao giờ có quần áo mới để mặc.
Diệp Vân Trình cho rằng đây chính là nguyên nhân cơ bản nhất tạo thành một thế hệ gia đình bất hạnh, cho nên động lực lớn nhất để ông kiếm tiền là để cho Phương Chước tiêu, sao có thể để cô cũng chịu khổ như thế này được?
Vì vậy, Diệp Vân Trình cứng rắn nhét cho Phương Chước một ngàn đồng, thúc giục cô nhanh chóng đi mua quần áo mới, sau khi mua xong còn phải chụp ảnh làm bằng chứng, nếu không thì ông sẽ tự đi mua giúp cô.
Phương Chước cảm thấy ông hiểu lầm rồi. Không phải cô không nỡ bỏ tiền mua quần áo mà vì cô thực sự không thích đi mua sắm. Nếu như Diệp Vân Trình bằng lòng mua giúp mình thì bản thân cô rất vui lòng, chỉ là làm vậy không hay cho lắm thôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play