Ban đầu sự xấu hổ này nên thuộc về ba người, nhưng có Vu Thanh Giang đỡ đằng trước, hai người bạn cùng phòng khác bèn giả vờ như không có chuyện gì xảy ra, rút lui khỏi chiến trường.
Cả người Vu Thanh Giang nổi da gà như bị điện giật, như thể trong vài giây đồng hồ im lặng đó, đời người đã trôi qua hết rồi.
Bởi vậy mới nói, cuộc đời ngắn ngủi như thế mà có vô số cách chết.
May sao biểu cảm của Nghiêm Liệt quá mê hoặc, không mảy may nguy hiểm như chuẩn bị hưng binh vấn tội. Vu Thanh Giang lộ ra một nụ cười khô khan, cố gắng lừa dối trót lọt.
Phương Chước nhẹ nhàng đá Nghiêm Liệt một cái, anh chợt ân cần nói: “Đùa thôi. Bây giờ tôi đưa Phương Chước đi căng tin ăn cơm.”
Vu Thanh Giang như như trút được gánh nặng, không nghĩ ngợi nói ngay: “Các cậu cứ tự nhiên, chúng tôi không cần phục vụ.”
Phương Chước: “...?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play