Hai người ra khỏi quán net nhưng không tìm được chỗ nào để ngồi ăn dưa hấu, vì vậy đành chọn một góc mát mẻ ở công viên gần đó rồi đặt quả dưa hấu lên viên gạch.
Phương Chước nhìn sang, Nghiêm Liệt vụng về né tránh mắt của cô, giả vờ ngẩn người nhìn chằm chằm mặt đất.
Phương Chước nói: “Đừng nói xin lỗi tôi. Nếu không tôi không biết phải trả lời thế nào.”
Diệp Diệu Linh đã qua đời rất nhiều năm, đi tảo mộ bà cũng chỉ là một việc rất bình thường đối với Phương Chước.
“Tôi có định nói vậy đâu.” Nghiêm Liệt nói nhỏ: “Tôi chỉ đang nghĩ ở đây không có dao.”
Phương Chước lơ đễnh nói: “Ăn dưa hấu cần gì dao?”
Cô lót túi nhựa xuống bên dưới rồi đập quả dưa hấu xuống đất, sau đó tách nó ra từ những vết nứt, đập đập gõ gõ, chia nó thành những miếng không đều.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play