Diệp Vân Trình ra khỏi phòng phẫu thuật thì được đưa vào phòng hồi sức chờ quan sát một lát. Đến khi được đưa về phòng bệnh thì tác dụng của thuốc mê vẫn còn chưa mất hết, có thể mở mắt ra nhìn xung quanh và đối thoại vài câu đơn giản nhưng vẫn chưa tỉnh táo hoàn toàn. Miệng vẫn lẩm nhẩm những câu lộn xộn thiếu logic khiến người nghe không hiểu nổi.
Phương Chước ngồi bên cạnh ông, chỉ nghe hiểu được một câu: “Đã dọn hàng chưa? Xe đậu ở đâu đấy? Đừng mua đồ không tươi nhé.”
Cô hơi đau lòng, nhưng đồng thời vẫn thấy buồn cười, thế là qua dém chăn lại cho ông.
Diệp Vân Trình không nghe được câu trả lời thì lại nói thêm một câu không đầu không đuôi: “Muốn gấp đôi tiêu à, hỏi người ta là mình thêm tiêu thì có đưa thêm tiền không?”
“Có thêm.” Phương Chước hỏi: “Ngoài tiền ra còn thêm gì không? Tình thân được không?”
Diệp Vân Trình cố gắng suy nghĩ nhưng không cách nào trả lời được, cau mày nói: “Mình đang nằm mơ à.”
Phương Chước cẩn thận lau tay lau mặt cho ông, thấy cũng đã đến giờ nên để lại cho họ trông nom, còn cô thì ra ngoài một chuyến.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT