Phương Dật Minh về tới nhà, tâm trạng vẫn còn có chút bất an. Ông ta vừa mở cửa bước vào thì lập tức ngửi thấy một mùi hương kỳ lạ trong nhà, không biết bà Lục lại đang mày mò cái gì.
Bà ta có cái tính thích nghiên cứu mấy mẹo vặt truyền miệng, nhưng lại không khéo tay, cũng không sáng suốt biết phân biệt gì, nên làm việc hay nói chuyện đều thiếu khoa học, khiến ông ta rất nhức đầu.
Phương Dật Minh ngồi xuống ghế sô pha, tiện tay ném chìa khóa đi rồi ngửa đầu ra sau, nhắm mắt nghỉ ngơi. Chẳng bao lâu sau, bà Lục đi tới, nhìn thấy người trong phòng khách liền bực mình: “Lại vứt quần áo bừa bộn ở đây, ông không thể để tôi bớt lo chút nào à? Ông nghĩ tôi ở nhà rảnh rỗi lắm đấy? Chỉ chờ để phục vụ ông chắc?”
Phương Dật Minh đè tay lên trán, vẻ mặt toát ra sự mất kiên nhẫn.
Bà Lục dọn dẹp một chút rồi đứng dậy nói: “Mà khoan, sao hôm nay ông được về sớm thế? Không phải công ty ông giờ này mới tan tầm thôi sao?”
Phương Dật Minh không muốn cãi vã với bà ta, đành tìm một cái cớ lấp liếm cho qua rồi trốn vào phòng sách giả vờ làm việc.
Ban đêm ông ta nằm trên giường, trằn trọc khó ngủ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT