Trong sân nhà là sự im lặng vô tận, Lang Dương Dương ngượng đến mức không dám ngẩng đầu nhìn Trang Thạc.
Mãi đến khi Trang Thạc nói: "Tôi, tôi đùa thôi mà."
"Ồ, vậy vào thôi." Lang Dương Dương gọi Trang Thạc vào.
Nhưng vừa vào cửa, Trang Thạc không vào nữa mà đứng ở đó chờ.
Lang Dương Dương quay đầu lại: "Anh không vào sao?"
Buổi chiều mùa đông u ám, trong nhà ánh sáng mờ nhạt, cách nhau hai ba mét, cả hai đều không nhìn rõ biểu cảm của nhau, Lang Dương Dương cũng không nhìn thấy khuôn mặt ửng đỏ của Trang Thạc.
"Ừm, tôi... tôi ở đây chờ cậu." Trang Thạc nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play