Vẻ mặt của Tạ Ngọc vẫn như thường, rõ ràng là hắn đã quá quen với việc nghe mấy lời giả bộ khiển trách này của Tạ Viễn Sơn.
Hắn suốt ngày ở bên ngoài vui chơi, ngoài mặt Tạ Viễn Sơn tỏ ra tức giận nhưng trong lòng không biết đã vui đến nhường nào. Biểu hiện của Tạ Ngọc càng đáng thất vọng thì ông ta càng có cơ hội để nói rằng Tạ Ngọc không thích hợp làm Thế tử, tương lai sau này trở mặt với Hoàng đế càng không có gì phải kiêng dè.
"Chuyện ta giao cho con đi làm thì sao?" Tạ Viễn Sơn hỏi.
"Chuyện gì?"
"Con đã tìm thấy hai tên còn lại của Hàn gia chưa?" Từ trước đến nay, Tạ Viễn Sơn luôn tôn thờ việc nhổ cỏ tận gốc, chỉ cần là người đối địch với ông ta thì một người cũng không thể giữ lại.
"Vẫn chưa." Tạ Ngọc lười biếng vắt chéo hai chân, dáng vẻ cà lơ phất phơ của hắn hình thành nên một sự đối lập rõ rệt với tư thái nghiêm nghị và lạnh nhạt của Tạ Viễn Sơn.
"Là chưa tìm được? Hay là chưa hề đi tìm?" Tạ Viễn Sơn chất vấn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play