Tạ Ngọc nhẹ nhàng cúi người xuống, tới sát bên tai hắn ta.
Cảm nhận được hơi thở ấm áp xa lạ bên tai, có vẻ như Lạc Kỳ đã đánh giá quá cao sức nhẫn nại của mình, cơ thể vô thức chống cự và né tránh, cuối cùng cũng phá vỡ chiếc mặt nạ điềm tĩnh và đạo đức giả trên mặt.
“Cậu Tạ, tôi nghĩ cậu hiểu lầm rồi, tôi tới đây là để hỗ trợ cậu trong công việc.” Lạc Kỳ đẩy Tạ Ngọc ra, đứng lên: “Nếu như cậu muốn đàn ông thì tôi có thể tìm giúp cậu.”
“Ha ha.” Tạ Ngọc cười ha hả hai tiếng: “Tôi đùa anh chút thôi.” Nói xong, hắn vươn hai tay, lui về phía sau một bước, cho Lạc Kỳ chút không gian.
Lạc Kỳ nhìn thấy nụ cười đùa giỡn và sự trêu tức trong ánh mắt Tạ Ngọc, lập tức biết Tạ Ngọc không có hứng thú gì với hắn ta, vừa rồi chẳng qua là đang đùa giỡn hắn ta, sắc mặt Lạc Kỳ xấu hổ lại có chút khó chịu.
[Nhan Thất: Ký chủ, sao anh lại muốn trêu tức hắn ta vậy?]
Nhan Thất không hiểu tại sao Tạ Ngọc lại cố tình gây khó dễ cho Lạc Kỳ, một vai phụ không hề có cảm giác tồn tại trong cốt truyện.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT