Tạ Ngọc châm một điếu thuốc, tựa vào tường, chậm rãi nhìn sắc mặt của Tạ Viêm.
Ánh mắt Tạ Viêm chợt hiện lên sự ghét bỏ nhưng anh ta vẫn cố chịu đựng, nói với Tạ Ngọc một cách nghiêm túc: “A Ngọc, anh làm vậy là vì tốt cho em thôi. Loại chuyện này không thể giấu được, bố mẹ có quyền được biết, bọn họ cũng chỉ là sợ em sẽ đi sai đường.”
Tạ Ngọc nhìn anh ta giả vờ làm một người anh trai tốt bụng và thấu hiểu, luôn miệng nói là vì nghĩ cho hắn, anh ta khổ tâm đến thế nhưng không nhận được sự đồng cảm của em trai, còn vô cùng đau lòng.
Nếu đổi lại là nguyên chủ thì có lẽ sẽ bị anh ta làm cho cảm động, cảm thấy mình có khả năng đã hiểu lầm Tạ Viêm, nhưng Tạ Ngọc chỉ coi như đang xem một vở hài kịch.
“Xem ra mấy năm nay em ở bên ngoài không tốt lắm, haizz, thật ra em nhận lỗi với bọn họ là được rồi.” Tạ Viêm ra vẻ tốt bụng khuyên nhủ.
Ngoài mặt, lời này của Tạ Viêm là đang khuyên Tạ Ngọc về nhà. Nhưng trên thực tế, anh ta biết rõ nguyên chủ có lòng tự trọng rất cao và tính tình ngang ngược, anh ta càng nói như vậy thì nguyên chủ càng không thể quay trở về.
Tạ Ngọc không trả lời một lúc lâu, chỉ nhìn chằm chằm vào Tạ Viêm, ánh mắt đùa cợt như đã sớm nhìn thấu suy nghĩ trong lòng anh ta và đang xem một trò hay.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play