Quản gia đáp lời, ánh mắt nhìn về phía Liễu Trừng đi vào theo Tạ Ngọc. Ông ấy đánh giá anh ta với vẻ mặt tò mò, trong lòng dường như đã hiểu ra chuyện gì đó, một bộ dáng biết hết thảy.
Trên sô pha, Tạ Ngọc ngồi chơi game, còn quản gia thì gọi bác sĩ gia đình đến bôi thuốc cho Liễu Trừng.
Liễu Trừng nhìn Tạ Ngọc, hỏi: "Này, cậu thật sự cho tôi ở lại à?"
Tạ Ngọc không thèm ngẩng đầu lên: "Nếu như anh có chỗ nào khác để đi thì xin cứ tự nhiên nhé."
Liễu Trừng bĩu môi tác động đến miệng vết thương, anh ta đau đến rít một hơi.
Bác sĩ giật mình, tay run rẩy suýt chút nữa không cầm chặt tăm bông.
Liễu Trừng thấy vậy thì không khỏi cười nói: "Tôi bảo này Tạ Ngọc, người nhà cậu hình như rất sợ cậu đấy."
Tạ Ngọc không nói gì, quản gia ở bên cạnh vội vàng lên tiếng: "Bình thường cậu chủ không như vậy đâu, cậu ấy đối xử với người khác rất tốt, cậu tuyệt đối đừng hiểu lầm."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT