Tạ Ngọc sẽ giày vò anh ta thêm vài lần, khiến anh ta xấu hổ không thôi, cuối cùng mới miễn cưỡng đồng ý cho anh ta một cơ hội khác. Từ đây tra công trở thành chú cún trung thành, nhiệm vụ cũng kết thúc một cách mỹ mãn.
Nhưng bây giờ hai người không những không phát sinh quan hệ mà Tạ Ngọc thậm chí còn đập đầu Triệu Sâm.
Nhan Thất không khỏi lo lắng, sợ rằng cốt truyện sẽ xảy ra hiệu ứng cánh bướm.
Cậu không chú ý đến, sau khi Tạ Ngọc nghe xong toàn bộ câu chuyện thì sắc mặt hắn tối sầm lại trong giây lát, nhưng biểu cảm đó chỉ thoáng qua rồi mau chóng biến mất.
Đã hai ngày trôi qua mà vẫn không thấy Triệu Sâm đến tìm Tạ Ngọc.
[Độ yêu thích của Triệu Sâm: 70]
"Sao anh ta lại không đến tìm anh chứ, chắc hẳn lúc này anh ta đã có tình cảm với anh rồi mà." Nhan Thất nghĩ mãi vẫn không hiểu, độ yêu thích của Triệu Sâm luôn ở mức 70, cũng chưa từng giảm xuống chút nào.
"Hay là để tôi đi tìm anh ta?"
"Không được." Nhan Thất phản đối ngay lập tức, thiết lập nhân vật của Tạ Ngọc là dịu dàng và nhút nhát, hắn chỉ biết chờ Triệu Sâm đến tìm mình, nếu hành động quá lỗ mãng thì hình tượng sẽ bị sụp đổ.
"Nếu phương diện tình cảm này đã không có tiến triển thì chúng ta hãy bắt đầu gây dựng sự nghiệp thôi." Nhan Thất nghiêm túc nói, trong tương lai Tạ Ngọc sẽ trở thành một ảnh đế, nhờ đó mà hắn mới có thể vả mặt tra công và ánh trăng sáng của anh ta.
[Độ tiến triển sự nghiệp của Tạ Ngọc: 10]
Tạ Ngọc không trả lời.
“Đừng sợ, tôi có kỹ năng diễn xuất, có thể mở bàn tay vàng cho anh.” Nhan Thất tưởng rằng hắn đang lo lắng mình diễn không tốt nên vội vàng nói.
“Cậu muốn tôi làm gì?” Tạ Ngọc hỏi.
"Hả?" Nhan Thất sửng sốt một lúc mới ý thức được Tạ Ngọc đang nói về điều kiện trao đổi, vì thông thường muốn mở bàn tay vàng cần phải đổi bằng điểm, mà chỉ khi ký chủ hoàn thành nhiệm vụ nào đó mới có thể có điểm.
Lúc này Nhan Thất mới nhớ ra rằng trước đây Tạ Ngọc từng ở trong tổ ngôn tình và cũng đã đi qua nhiều thế giới để làm nhiệm vụ, có lẽ vì thế mà hắn biết được điều này.
“Không có, cậu chỉ cần làm tốt nhiệm vụ là được.” Nhan Thất thản nhiên nói, nhiệm vụ lần này của Tạ Ngọc nhất định phải thành công, thỉnh thoảng mở bàn tay vàng cho hắn cũng không sao.
Tạ Ngọc hơi sửng sốt khi nghe thấy câu trả lời của cậu, nhưng hắn cũng không nói gì.
Mọi thứ trên đời đều cần được trao đổi ngang giá, sở dĩ cậu tốt với hắn như vậy là vì muốn hắn hoàn thành nhiệm vụ càng sớm càng tốt.
Ngay khi quản lý của Tạ Ngọc nhìn thấy hắn, hai mắt cậu ấy sáng lên ngay lập tức: "Tiểu tổ tông của tôi ơi, cậu còn biết tới đây sao, có phải cậu không muốn đi làm nữa không?"
Trình Thành là quản lý được công ty sắp xếp cho Tạ Ngọc, cậu ấy đã đồng hành cùng Tạ Ngọc từ khi hắn vừa ra mắt cho đến nay, quan hệ của hai người rất tốt. Trình Thành luôn phản đối việc hắn ở bên Triệu Sâm vì cậu ấy cho rằng tên cặn bã như Triệu Sâm không xứng với Tạ Ngọc.
[Nhan Thất: Đây là quản lý của nguyên chủ, cậu ấy đối xử với "Tạ Ngọc" rất tốt, sau này sẽ giúp anh thành công trong sự nghiệp.]
[Nhan Thất: Anh nhất định phải đối xử tốt với cậu ấy, cái này gọi là thu phục lòng người, mau giải thích với cậu ấy đi.]
Tạ Ngọc không đáp lại, hắn nghe Nhan Thất líu lo trong đầu, chỉ cảm thấy hơi ồn ào.
Hệ thống mới tên Nhan Thất này dường như có cả chức năng nói chuyện phiếm.
Tính cách thường ngày của Tạ Ngọc khá nhút nhát và hướng nội, Trình Thành thấy hắn không nói gì cũng chỉ cho rằng hắn đang tự trách bản thân vì đã biến mất mấy ngày nay, thế nên cậu ấy không hề hoài nghi mà đưa hắn đến trường quay để thay quần áo. #tytnovel.com#
"Ai đây? Hôm nay ngôi sao lớn của chúng ta sao lại có thời gian đến trường quay vậy, không ngoan ngoãn ở cùng cậu chủ Triệu à?"
"Ha ha, không phải là thất sủng rồi đó chứ."
"Nghe nói Lâm Nhiễm đã trở lại, cũng đúng thôi, nếu đã có hàng thật rồi thì cần gì đến hàng giả nữa? Người khôn ngoan thì đã ra đi từ lâu rồi."
Sắc mặt của Trình Thành trở nên hơi khó coi: "Từ Ảnh, cậu ăn nói cho cẩn thận, nếu cậu còn nói nhăng nói cuội nữa thì tôi sẽ không khách khí với cậu đâu."
Người trong giới đều biết chuyện của Tạ Ngọc và Triệu Sâm, đặc biệt là Từ Ảnh - người quay phim chung và luôn xem thường Tạ Ngọc, trước đây cậu ta thường xuyên cùng người khác bắt nạt và sỉ nhục nguyên chủ. ( truyện trên app T Y T )
Đây không phải lần đầu tiên xảy ra loại chuyện này.
“Yo, ông chủ còn chưa lên tiếng thì tôi tớ đã ra mặt bảo vệ rồi.” Từ Ảnh cười lạnh một tiếng: “Quả nhiên đều là hạng kém cỏi, không làm được trò trống gì."
Cậu ta nói xong thì nghênh ngang rời đi.
Sắc mặt Trình Thành xanh lét, trông cậu ấy còn tức giận hơn người trong cuộc là Tạ Ngọc: "Cậu không sao chứ? Đừng bận tâm đến lời của cậu ta, miệng chó không mọc được ngà voi, cậu ta đang ghen tị với cậu thôi."