Nếu Tạ Ngọc không tồn tại thì tốt rồi, trước đây hắn ta thường xuyên sinh ra ý nghĩ xấu xa này.
Về sau, ở bên cạnh Tạ Ngọc đủ lâu, tình cảm hắn ta dành cho Tạ Ngọc dần dần trở nên mâu thuẫn phức tạp, yêu hận đan xen.
Hắn ta nảy sinh một loại hâm mộ gần như cố chấp với Tạ Ngọc, hắn ta khát vọng trở thành người đứng dưới ánh mặt trời, một Tạ Ngọc đường đường chính chính chứ không phải là một cái bóng trốn trong góc cống rãnh.
“Thất Thất, ta nghĩ như vậy có phải ngốc lắm không?” Tạ Ảnh nhìn cá trong nước, ngẩn ngơ nói.
Nhan Thất ở một bên nghe xong chỉ cảm thấy mũi cay cay, hốc mắt đỏ ửng, y đau lòng cho Tạ Ảnh chịu nhiều đau khổ như vậy bèn nắm lấy tay hắn ta, nói: “Không, ở trong lòng ta, huynh không phải là cái bóng của bất kì kẻ nào. Huynh là độc nhất vô nhị, không có người nào so sánh được với huynh.”
Tạ Ảnh nhìn về phía y: “Vậy nếu bắt đệ chọn một người giữa ta và Tạ Ngọc, đệ sẽ chọn ai?”
Sau một lúc lâu, Nhan Thất không lên tiếng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play